Chương trước
Chương sau

“Không phải, chỉ có người được tôi chọn mới có cơ hội ghi tên vào danh sách tuyển chọn”.
“Vậy muốn được lựa chọn thì cần điều kiện gì?”, lại có một người khác hỏi.
“Không cần điều kiện, chỉ cần tôi chọn là được”, Tân Vũ trả lời.
Đám đông…
“Cái này cũng tính là câu trả lời sao?”
“Chẳng lẽ muốn được chọn còn phải nhìn sắc mặt và tâm trạng cúa anh quyết định hả?”
“Như này cũng quá độc tài rồi”.
Bên này Long Vệ Quốc nói: “Việc tuyển chọn toàn bộ đều do cậu ấy quyết định. Bộ tư lệnh bên này sẽ không can thiệp vào”.
Tân Vũ không nói lời vô nghĩa, trực tiếp lớn tiếng nói: “Người thứ 5 hàng đầu, người thứ hai từ dưới lên hàng hai, người thứ 3 hàng 3, bước ra ngoài”.
Ba người kia sứng sốt một chút, sau đó rất nhanh liền bước ra ngoài.
“Chúc mừng ba người đã lọt vào danh sách ứng viên được chọn cho Long Nha. Sau khi trờ về, thu dọn đồ đạc, mười ngày nữa sẽ có người đến đón đưa các bạn rời đi”.
Tân Vũ lớn tiếng nói.
Ba người kia nghe thấy vậy, nhất thời vui mừng khôn xiết.
Chính bọn họ cũng không rõ vì sao mình lại được chọn.
“Rõ!”
Ba người đều kích động đáp lại.
Đã là quân nhân có ai không muốn được chọn làm bộ đội đặc chủng?
Trước kia quân khu chưa thành lập đội bộ đội đặc chủng, bọn họ không dám nghĩ quá xa.
Nhưng hiện tại bắt đầu xây dựng, chỉ cần có cơ hội bọn họ chắc chắn sẽ liều mạng chớp lấy thời cơ.
“Báo cáo giáo quan, vì sao ba người họ được chọn còn chúng tôi thì không?”
Binh sĩ vừa rồi đặt câu hỏi không cam lòng hỏi
lại: ‘Tôi tự hỏi với thực lực của tôi không thế kém hơn ba người họ, tỏi đủ tư cách ứng tuyển, không tin có thế đế chúng tôi tỉ thí một trận”.
“Phải đó, tôi cũng có thể. Tôi cũng muốn tham gia, mong giáo quan đồng ý”.
Những binh lính khác đều hô lên.
Tân Vũ quét mât nhìn họ một lượt, giọng nói vẩn trong trẻo như cũ nhưng có phần đanh thép hơn, giống như Diêm Vương đáp lại: “Thực lực mạnh không có nghĩa sẽ được chọn. Người tỏi chọn không phái nhìn thực lực hiện tại là đú, bới vì toàn đội các bạn không có nấy một người đủ tiêu chuẩn. Hơn nữa, chênh lệch cũng rất lớn”.
“Cái tôi nhìn là tiềm lực”.
Nói xong Tân Vũ đi đến trước mặt binh sĩ khí nãy hét to nhất hỏi: “Tôi hỏi cậu, khi nãy chạy tập luyện 5km, rõ ràng cơ thế cậu vẳn còn sức lực vì sao trong 1 km cuối cùng không bứt tốc xông lên”.
‘Tôi”.
Binh sĩ kia mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn Tân Vũ.
Anh ấy làm sao nhìn ra được mình chưa dùng hết toàn bộ sức lực?
“Tôi đã dùng hết toàn bộ sức lực rồi”, binh sĩ kia ấp úng.
Tân Vũ cười lạnh nói: “Trong lúc huấn luyện không có yêu cầu lại tự mình thả lỏng, không có chí tiến thủ, âm thầm nghỉ ngơi, thân là một quân nhân dám làm không dám nhận, cậu nói tôi nghe cậu có tưcách làm bộ đội đặc chủng không?”
Binh sĩ kia xấu hố đến mức mặt đỏ cà lên, anh ta cúi đầu xuống, không dám nhìn thầng vào mat Tan Vũ.
Tân Vũ hừ lạnh một tiếng, lui lại phía sau từng bước một, quét mắt qua toàn bộ đám người, thanh âm lãnh khốc quát: “Các bạn có biết tại sao gọi là bộ đội đặc chủng, bộ đội đặc chủng có ý nghĩa gì không?”
“Bộ đội đặc chủng là đơn vị tiên phong sẽ xông lên tiền tuyến khi chiến tranh nố ra! Họ sẽ là những người đầu tiên xông lên chiến đấu với kẻ thù! Họ sẽ không ngần ngại dùng thản mình để tiêu diệt kẻ thù hỗ trợ kéo dài thời gian cho lực lượng hậu phương phía sau! Họ sẽ không tiếc thân mình tiến sâu vào căn cứ quân địch và bắt đầu cuộc chiến sinh tử ngươi chết ta sống với quản địch”.
Với mổi một người lính đặc chủng tiêu chuẩn, mỗi một giọt máu của họ đều dành cho chiến đấu.
Mổi một người lính đặc chủng tiêu chuẩn, bọn họ đều phải trải qua hàng ngàn thử thách gian nan!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.