Đêm đó không biết do tâm lý hay vì nguyên do gì, tôi cứ nghe tiếng trẻ con khóc nức nở.
Cuối cùng thật sự không dám ngủ, tôi chỉ đành gọi điện cho bạn học cũng ở lại thành phố tên Chu Di tới cùng tôi.
Chỉ là tôi không ngờ tới cùng Chu Di còn có học trưởng khoa văn học của đại học Cố Vân Trạch.
Lúc ấy đã hơn mười một giờ đêm, Cố Vân Trạch mang theo một đống đồ cùng một hộp giữ nhiệt tới đặt trên đầu giường, cười nói với tôi: "Tới gấp nên chỉ kịp mua canh gà dưới nhà, em uống tạm đi, ngày mai tôi sẽ nấu gì đó cho em."
Tôi đã thành ra thế này, một người đàn ông như anh tới đây làm gì?
Trong ấn tượng của tôi, Cố Vân Trạch có tâm lý ưa sạch sẽ.
Mặt mày tuấn tú, hơn nữa còn là nam sinh mang hơi thở nghệ thuật.
Tuy học khoa văn học cùng tôi và Chu Di nhưng anh chơi bóng rổ cực kỳ giỏi.
Nghe nói trên sân bóng rổ, có nữ sinh đưa khăn lông và nước cho anh, anh đều không nhận, bởi vì đồ người khác đã chạm vào anh đều không thích, luôn tự dùng ly nước mình mang theo để uống.
Việc sinh non này với một số người kiêng kị mà nói rất dơ bẩn.
Tôi cảm ơn Cố Vân Trạch, chớp mắt với Chu Di, ý bảo cô ấy giúp tôi tiễn Cố Vân Trạch đi trước.
Chu Di múc canh trong hộp giữ nhiệt ra, cười giải thích: "Lúc cậu gọi điện, tớ đang có cuộc họp với học trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nguoi-nhu-ran-ret-du-hoac-phia-sau-tinh-yeu-nam-nu/2177966/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.