Lời Ngô Phương Vân nói cứ như bao đời gia đình cô ta đều có ý đồ với Bạch Nguyên Trạm vậy.
Nhưng nghe cô ta dùng từ "hàng secondhand" để miêu tả tôi, tôi liền tức giận.
Có điều nhìn con rắn cô ta đang cầm sắp phun nọc độc vào mặt Cố Vân Trạch, tôi không dám lộn xộn, có tức cũng chỉ biết nuốt vào bụng.
Cố Vân Trạch sắp kết hôn rồi...
Ngô Phương Vân là người phụ nữ kỳ lạ, tôi không dám tới gần.
Chỉ đành quay đầu nhìn Bạch Nguyên Trạm, xin anh giúp đỡ.
Bạch Nguyên Trạm nhìn Ngô Phương Vân chằm chằm: "Cô có cảm nhận được gì không?"
"Cảm nhận gì hả?" Ngô Phương Vân bật cười, nhìn tôi, "Thì ra người anh luôn muốn tìm là Chu Di. Thảo nào máu của cô ta có thể đánh thức anh. Tôi còn cố ý lên giường với Trương Hiển Minh nhưng chẳng thấy cô ta có gì đặc biệt cả."
Trời ạ!
Tôi có gì đặc biệt liên quan gì tới việc cô ta ngủ với Trương Hiển Minh?
Mỗi câu Ngô Phương Vân nói đều khiến tôi cảm thấy ghê tởm y hệt con rắn độc trong tay cô ta.
Lại nghe Bạch Nguyên Trạm nói: "Nhà họ Ngô các cô nuôi rắn bao thế hệ, mê hoặc lòng người, thu được vận may. Vậy cô có nhận thấy vận may của mình đang tiêu tan không?
"Tiêu tan thế nào được? Có đầu rắn của anh trấn giữ, vận may của nhà họ Ngô chúng tôi sao có thể tiêu tan?" Ngô Phương Vân cười lạnh, còn muốn nói gì nữa nhưng con rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nguoi-nhu-ran-ret-du-hoac-phia-sau-tinh-yeu-nam-nu/2177909/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.