Một câu của đại sư thức tỉnh tôi. Gả cho Mặc U?
Tôi không biết phải phản ứng thế nào.
Nhìn Mặc U nằm sấp bên cạnh, còn cả đuôi mèo đang quấn lấy cổ tay, bỗng cảm thấy không được tự do cho lắm.
Không phải hối hận, chỉ là...
Nhất thời không biết thừa nhận ra sao.
Đôi mắt sâu thẳm của Mặc U nhìn tôi chằm chằm.
Tôi không khỏi áy náy, dù gì chuyện này nếu đã đồng ý thì cũng không thể thay đổi nữa, dù đó là một con mèo cũng không ổn lắm.
Hơn nữa hai hôm nay Mặc U thật sự đã giúp gia đình tôi rất nhiều.
Chẳng qua là không biết phải đối mặt với nó ra sao.
Mặc U đứng dậy, vươn cổ, phóng người nhảy xuống bàn.
Cảm nhận đuôi mèo quấn lấy cổ tay mình buông lỏng, tôi theo bản năng muốn giữ lại thì thấy mèo đen đáp xuống đất biến thành một người đàn ông mặc đồ đen với đôi mắt sâu thẳm cùng gương mặt tuấn tú.
Anh đứng trước mặt nhìn tôi chằm chằm, giọng nói trầm ấm mang theo cảm giác áp chế: "Em quên rồi?"
"Không có! Không có!" Tôi bối rối, vội xua tay.
Dùng ánh mắt cầu cứu nhìn đại sư, hỏi bà đây là chuyện gì?
Đại sư nhìn Mặc U, vẫn cười ha ha: "Không phải có tiên cô nào đó đưa cậu cho Doãn Liên sao? Tiên cô đâu?"
Mặc U hừ một tiếng, nắm tay tôi, ngồi xuống bên cạnh, lạnh lùng nói: "Bà ta giả danh lừa bịp khắp nơi bị tôi vạch trần, định bỏ trốn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nguoi-nhu-ran-ret-du-hoac-phia-sau-tinh-yeu-nam-nu/2177884/quyen-4-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.