Nghe tiếng Mạc Thiệu Văn, tôi lập tức quay đầu, nhưng lại không thấy anh đâu.
Rõ ràng Lương Thiệu Văn cũng nghe thấy, hắn nhìn tôi, tỏ vẻ lo lắng: "Dư Tâm, chỉ cần em gả cho anh, tương lai chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện tương tự nữa. Em tin anh đi, đừng tin lời một hồn ma như anh ta, chỉ cần em gả cho anh, anh sẽ kể em nghe mọi chuyện."
Nói rồi mặc kệ tôi có đau hay không, hắn vẫn muốn kéo tôi đi.
Vừa hay em trai tôi đưa bảo vệ điếu thuốc xong quay lại, thấy Lương Thiệu Văn cứ lôi lôi kéo kéo, lập tức gọi bảo vệ đưa hắn đi.
"Dư Tâm, em đừng gả cho anh ta, em sẽ chết đấy!" Lương Thiệu Văn hét lên.
Đừng nói tôi không chấp nhận được, ngay cả bảo vệ nghe cũng thấy khó chịu: "Người ta đã không muốn lấy cậu, cậu mắng người ta như thế không thấy quá đáng à? Còn đặt thi thể của ba mình trước cửa nhà người ta, không sợ ba cậu nửa đêm về tìm hả?"
Em trai tôi cũng giơ chân đạp hắn ra ngoài, muốn mắng mấy câu.
Nhưng tôi lại nghe Mạc Thiệu Văn thì thầm: "Cậu ta nói đúng, đám người trong mộ phần tổ tiên nhà họ Lương sẽ không bỏ qua cho em."
Tôi nghe mà lòng kinh hãi, vội nhìn xung quanh, nhưng thật sự không thấy bóng dáng của Mạc Thiệu Văn.
Hiện tại là ban ngày, hồn ma và thi thể vẫn có thể chạy tới chạy lui được à?
Một lát sau em trai tôi quay lại, lắc lắc điện thoại di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-nguoi-nhu-ran-ret-du-hoac-phia-sau-tinh-yeu-nam-nu/2177859/quyen-5-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.