"Cái gì? Ngươi kể lại cho ta nghe chuyện ở trong đó!"
Lão già được gọi là lão tổ tông giận dữ mà hỏi, hắn tên làTrần Hiếu, tu vi đã đến Luyện Hư trung kỳ cảnh giới, mà Trầncảnh là con cháu của hắn, thấy con cháu mình bị thương mà bịtên hải tộc kia làm thì sao không giận dữ cho được.
Mà lúc Trần Cảnh đang kể lại thì bên Lam Hải cũng bắt đầunói ra chuyện bên trong cung điện cho lão già kia nghe, mà lãogià này là thái thượng trưởng lão Lam Minh của Hải tộc, tu vicũng đã Luyện Hư kỳ.
Sau khi Trần Hiếu nghe xong thì nổi giận đùng đùng mà nói với bên hải tộc:
"Giỏi cho các ngươi, dám đánh lén cháu của ta!"
"Hắc, chúng ta từ trước tới nay đều là như vậy, đánh thì thế nào? Chẳng lẽ chúng ta sợ ngươi?"
"Ngươi....."
"Các ngươi trở về đi, chỗ này không phải chỗ các ngươi muốn làm gì thì làm!"
Diệt đồng tử cắt ngang lời nói của Trần Hiếu làm cho hai bêncâm miệng lại, trước khi đi bọn họ còn liếc nhau, mặt mày đềusát khí, việc này cho thấy không hề dừng lại ở đây mà chiếntranh sắp phải nổ ra.
Sau khi mọi người đi hết thì Sinh Diệt đồng tử cùng cung điện biến mất không thấy, không phục yên tĩnh như xưa.
Mà Du Vân, người vô tình gây ra những chuyện này thì bây giờđang nằm ngất xỉu ở một chỗ, khắp nơi là băng tuyết trắngxóa, không có một cây cỏ hay sinh vật nào đi qua đây, mà có thì chắc chắc cũng bị đông cứng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thuong-khung/2236896/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.