Du Vân chưa kịp kinh hoảng thì một hình ảnh trong đầu Du Vân hiệnlên, một người thanh niên đáp xuống một đỉnh núi sau đó ngóntay trỏ nhanh chóng chỉ vào một ngọn núi, một tia sáng nhanhchóng xẹt qua thì ngọn núi mà ngón tay của người thanh niênchỉ đã sụp đổ hóa thành tro bụi.
"Thật khủng khiếp...."
Du Vân xem trực tiếp bằng hình ảnh giống như tận mắt ở đó mà nhìn cảnh tượng đó vậy.
Hình ảnh sau khi biến mất thì hiện lên hình ảnh cách tay vànhững dòng chữ nhỏ, trong hình ảnh vẽ nhừng đường kỳ quáilàm cho Du Vân khó hiểu nên chuyển sang đọc những dòng chữ,phần đầu những dòng chữ này giới thiệu tên của thần thông vàsau khi học được có uy lực như thế nào:
"Môn thần thông này tên là Nhất Không Chỉ, luyện thành công thìmột chỉ có thể biến mọi thứ thành hư vô, rất kinh khủng..."
Tiếp theo những dòng chữ là cách vận dụng pháp lực và nhữngđiều chú ý, tuy nhiên cũng có nhắc nhở là môn thần thông nàyuy lực quá lớn nên tiêu tốn rất nhiều pháp lực vì thế thầnthông nay chỉ dành cho Nguyên Anh kỳ trở lên sử dụng.
Du Vân đọc xong cũng không tức giận gì, lúc trước Ngũ Hành Ấncũng phải tới Long Đan mới học tập được mà bây giờ Du Vân sửdụng thì cũng không có uy lực lớn nhất mà chỉ một phần mườimà thôi...
"Haizz..."
Du Vân thở dài một tiếng sau đó xem xét xung quanh còn có gìnữa không rồi bước ra ngoài sau đó tiến đến căn phòng chínhgiữa, nhưng mà màn sáng lại ngăn cản Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thuong-khung/2236884/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.