Du Vân nghe thấy những lời này thì giật mình, nhanh chóng tínhtiền rồi bước ra Lam Tinh Thành gọi ra một con rồng bằng mây sau đó phóng thẳng lên trời, trên tay cầm ngọc giản dùng tinh thần lực quét qua sau đó xác định phương hướng mà đi. Nơi hắn muốnđi là Thái Dương quốc, một quốc gia rộng lớn gấp mấy lần NamViệt quốc, tu sĩ và tông môn cũng nhiều hơn, mà điều làm hắnnhanh chóng đi là nghe được tin hai nước sắp giao chiến với nhau, ai biết được tình hình như thế nào... Tốt nhất là ra đi rồitính tiếp.
Mà cùng thời gian Du Vân bay đi Thái Dương quốc thì ở lối vàokhông gian, dưới mặt đất ngồi một lão già, tóc tai bù xù nhưmột tên ăn mày. Bỗng nhiên trong đỉnh "ông ông" một tiếng, PhươngQuang nghe được cái tiếng này thì mừng rỡ, thu lại ngọn lửavề trong người, mau chóng mở cái nắp đỉnh ra, một luồng hơinóng và hương thơm đập thẳng vào mặt, hương thơm phát ra khắpcả hang động tạo nên những sương mù mỏng manh, Phương Quang nhanhchóng lấy ra đan dược trong đỉnh, đan dược này to như trứng chimbồ câu, có màu đỏ như máu và xen lẫn là màu vàng, viên đandược này đang còn nóng hổi và bốc ra hương thơm ngào ngạt,Phương Quang lấy cái bình sứ ra bỏ viên đan dược này vào rồibỏ vào túi trữ vật sau đó thân hình bỗng nhiên biến mất, màở trên lối vào không gian thì Thắng Hồng và bọn Trần trưởnglão đứng ở đó cung kính ở đó.
"Chúc mừng lão tổ luyện thành đan dược."
"Ha ha ngày ta tấn thăng tu vi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thuong-khung/2236803/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.