Hai người bay đến một ngón núi, ngọn núi này cũng có vẻ bìnhthường nhưng theo lời của Âm Cơ thì ngọn núi này là lối ra. Hai người chui vào trong một hang động được che lấp bởi những bụicây, ở trong không gian này tối om nhưng đối với Trúc Cơ kỳ mànói cũng không đáng kể gì, hai người đi nhanh vào sâu trong hangđộng. Khi đi tới cúi hang động thì chứn kiến một cái trậnpháp kỳ quái, được sắp xếp theo hình lục giác, ở mỗi điểmtiếp xúc các cạnh thì có một cái lỗ.
"Đây là trận pháp truyền tống, chỉ cần bỏ linh thạch vào trong mấy cái lỗ đó, nó sẽ đưa cho chúng ta ra ngoài đây..."
Âm Cơ đang nói nửa chừng thì mặt đất rung lên dữ dội, mặt đấtnứt ra vô số khe hở, Âm Cơ nhanh chóng lấy ra bỏ vào trong mấycái lỗ rồi sau đó nhảy vào trong trận pháp, Du Vân thấy thếcũng đi vào theo, dưới sự hướng dẫn của Âm Cơ, hai người bắtđầu truyền pháp lực vào trong trận pháp, trận pháp có đượcnăng lượng bắt đầu lóe lên ánh sáng, linh khí trong linh thạchcũng bắt đầu bị hấp thu đi, năm giây sau một ánh sáng màutrắng bao phủ hai người rồi biến mất, mà hai người cũng tùytheo mà biến mất, vô số khe hở nứt ra làm sụp đổ cả ngọnnúi, vô số yêu thú chạy tán loạn, không gian sụp đổ, lỗ đencắn nuốt mọi thứ trên đường đi.
"Ha ha ha, tốt, tốt, càng nhiều thi thể đan dược càng tốt."
Phương Quang vui mừng mà cưới lớn lên, trướng mặt của hắn bâygiờ nổi lơ lửng đầy các thi thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thuong-khung/2236791/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.