Du Vân dẫn Chu Lượng vào trong mật thất của mình, vẻ mặt nghiêm túc hỏi:
"Chu sư đệ? Ta với ngươi quen nhau cũng không lâu nhưng ta rất thích con người của ngươi"
"Ha ha, sư đệ cũng như thế, ta cũng rất thích nói chuyện với sư huynh, cũng như tính cách."
"Nếu như vậy thì tốt, ngươi nghe lời của ta, mau chóng rời đi cái tông môn này!"
"Sư huynh nói vậy là sao? Tại sao phải rời đi tông môn?"
"Việc này ta cũng không biết nói sao? Nhưng mà ngươi hãy tin ta, mau mau rời đi thôi."
Chu Lượng suy nghĩ một chút sau đó cắn răng nói:
"Được, ta không biết vì sao sư huynh nói như vậy nhưng ta tintưởng sư huynh. Bây giờ ta đi tiếp nhiệm vụ sau đó ra ngoài rồirời đi luôn."
"Tốt, nếu ta còn sống sót, sau này chúng ta sẽ gặp lại nhau."
Du Vân nghe vậy cũng thở dài một hơi.
"Sư huynh đi vào trong đó cẩn thận, ta nghe nói đi vào đó rất nguy hiểm."
"Ha ha, ta sẽ cố gắng vậy."
Du Vân cười khổ rồi tùy ý nói. Sau đó Chu Lượng nhanh chóngrời đi chỉ còn Du Vân ngồi lại trong mật thất, từ trong túitrữ vật móc ra một bình đan dược, ánh mắt chờ mong, hắn dựtính đi vào trong không gian rồi trùng kích Long Dịch cảnh, thứnhất là ở ngoài đây không được nữa rồi, thứ hai cũng nghe thấy ở trong đó linh khí so với ở đây nồng đậm hơn gấp đôi, nếu tuluyện ở trong đó thì tốt hơn.
Ngày thứ ba, ở bên ngoài Huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thuong-khung/2236771/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.