Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123
Chương sau
Vừa bước vào Quỷ Động một bước, một cơn giọ lạnh đập vào mặtmang theo băng hàn rét hấu xương, mà ở phía có một lối đi sâuthẳng xuống phía dưới lòng đất, ở phía trên lối đi được gắnvào những viên ngọc phát ra ánh sáng soi sáng con đường. "Sư đệ hãy đi theo sau ta, phía trước có rất nhiều lối rẻ, nếu không cẩn thận sẽ bị lạc đường." "Quỷ Động này khi xưa một vì tiền bối vì tu luyệt Quỷ ThiênPháp phải đi khắp các bãi tha ma, chiến trường để thu thập âmhồn lệ quỷ, trong lúc vô tình đã phát hiện ra cái động này,về sau mọi người tu luyện nếu cần âm hồn lệ quỷ, chỉ cần nộp phí là có thế vào được, tuy nhiên trải qua thời gian, quỷ khí và âm hồn nơi đây đã giảm bớt, cần phải đi sâu xuống lòng đất và phải biết các địa phương quỷ tụ tập mới được." "Mà càng đi sâu vào lòng đất thì âm khí cũng nhiều hơn đặcbiệt là lệ quỷ cũng mạnh hơn rất nhiều nên sư đệ hãy cẩnthận." Mã Hầu vừa đi vừa cẩn thận giải thích cho Du Vân nghe, biểuhiện rất là ân cần nhưng trong đầu lại suy nghĩ các biện phápdẫn Du Vân đi vào nơi vắng vẻ rồi giết. Mã Hầu đã kẹt tạibình cảnh Luyệt Khí mười một tầng quá lâu rồi, hắn không muốn chờ thêm nữa, khi hắn thấy Du Vân móc ra ba bình đang dược thìtrong lòng đã động sát ý, nếu có thêm ba bình đan dược cộngthêm lúc trước hắn đã tích súc nữa thì đã rất đầy đủ, khôngchỉ những thế hắn còn nói láo với Du Vân là ba bình đan dượcchỉ có mười lăm linh thạch, thật ra ba bình bán ra với giá bamươi linh thạch, bởi vì đan dược này đối với Luyện Khí kỳ mànói rât là trân quý, mà mỗi tháng tông môn chỉ phát có bảyviên làm sao mà đủ đây, tuy nói có thể làm nhiệm vụ đổi lấytài nguyên nhưng một bình là hai trăm điểm cống hiến, mà mỗinhiệm vụ nào có dễ dàng làm như vậy, mà mỗi nhiệm vụ lấyđược rất ít điểm, Mã Hầu hắn đã làm nhiệm vụ ba năm, ba nămnày hắn chỉ biết nhiệm vụ và nhiệm vụ, làm nhiệm vụ thìcòn thời gian đâu mà tu luyện, biết khi nào mới có thể TrúcCơ, tấn chức thành nội môn đệ tử, hắn không phải là kẻ cónhiều tiền để bỏ ra mua đan dược tăng tiến tu vi, hắn đã chờquá lâu rồi, khi mà Du Vân lấy ra đan dược hắn đã nghĩ đếngiết Du Vân. Càng đi xuống thì độ ấm cũng giảm xuống, càng đi qua rất nhiều rẽ, Du Vân như tùy ý hỏi một câu: "Mã sư huynh, sao càng đi xuống lại ít đi ánh sáng thế này? Mà nãy giờ hai chúng ta lại không thấy một ai cả?" "Ha ha sư đệ chớ nghi ngờ, sư huynh lúc trước cũng phát hiệnmột chỗ tụ tập nhiều lệ quỷ, mà chỗ này chưa ai phát hiện ra nên càng xuống càng ít ánh sáng và không thấy ai là điềubình thường." Mã Hầu sắc mặt biến đổi vội vàng giải thích, trong lòng cười lạnh lên: hắc hắc, đừng mất kiên nhẫn, hãy hưởng thụ nhữnggiây phút còn sống cuối cùng đi. Rẽ qua thêm vài khúc cua nữa thì ánh sáng đã mất hẳn, chỉcòn lờ mờ nhận ra bóng người và chỉ nghe thấy tiếng bướcchân. Đến lúc này đi ở phía trước Mã Hầu bàn tay biến thànhxương trắng, quỷ khí lượn lờ, chân dừng lại quay đầu về phíasau cười nói: "Sư đệ, phía trước..." "Phập" Chẳng biến lúc nào trong tay của Du Vân nhiều hơn một con dao găm với ánh sáng màu xanh, mà con dao găm này đã cắm vào hơn mộtnửa vào cổ của Mã Hầu. Bộ mặt của Mã Hầu làn tràn một màu tím đen chứng tỏ đã bị trúng độc, cặp mắt của Mã Hầu trợnto lên với vẻ khó tin. "Mã sư huynh, ngươi có..."
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123
Chương sau