🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối cùng Ngự Hàn không thể đi tìm một nơi trống vắng để suy nghĩ lại như ý muốn.



Ngoài việc Tạ Tư Hành không yên tâm cho y ở một mình, một lý do khác quan trọng hơn là Ngự Hàn không tiện đi lại, từng bước đi có thể thấy rõ cảm giác quái dị bên dưới.



Huống gì chỉ cần không phải tên ngốc đều có thể nhìn ra dấu vết thông qua tư thế mất tự nhiên và dấu hôn rải đầy trên người y.



Cũng may Ngự Hàn cho nhân viên nghỉ mấy hôm, không cần tới Thịnh Cảnh, bằng không thể nào y cũng phải bọc mình như xác ướp mới bước vào cửa công ty được.



Mà khi Ngự Hàn nửa dựa vào người Tạ Tư Hành, được hắn dìu đi, Ngự Hàn bỗng có cảm giác mình phải chịu nỗi nhục lớn nhất cuộc đời này.



"Tôi chưa bao giờ bị đánh tới mức không đứng dậy nổi!" Ngự Hàn tựa vào ngực Tạ Tư Hành, nghiến răng nói: "Đều tại anh."



Tạ Tư Hành bất đắc dĩ nói: "Tôi không đánh em... Chỗ kia còn đau không?"



Ngự Hàn: "... Không đau!"



Tạ Tư Hành không vạch trần y, mỉm cười nói: "Hôm qua lúc tôi kiểm tra cho em thấy hơi sưng, tôi đã bôi ít thuốc, quay lại để tôi xem đỡ chưa."



Ngự Hàn cố nhịn: "Tạ Tư Hành, tôi khuyên anh tự trọng."



Nếu không phải bây giờ Ngự Hàn bủn rủn tay chân, y đã đấm bay Tạ Tư Hành, tốt nhất cả đời này đừng bao giờ thấy bản mặt đã được lời còn khoe mẽ của hắn.



"Đừng lo." Có lẽ nhìn ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thien-xuyen-nham-sach/2548238/chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Long Ngạo Thiên Xuyên Nhầm Sách
Chương 97
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.