Tạ Tư Hành nói xong, Ngự Hàn mỉm cười, vừa đắc ý vừa thỏa mãn nói: "Tự anh nói đấy."
Một khi bắt được cơ hội phản kích, y sẽ không nương tay.
Thứ Tạ Tư Hành sắp nghênh đón là thế phản kích dời sông lấp biển, ngầm chảy cuồn cuộn!
"Ừ, là tôi nói." Tạ Tư Hành hứng thú ừ một tiếng, hắn muốn nhìn xem Ngự Hàn muốn hắn trả như thế nào.
Dù nhìn từ góc nào, người thua thiệt không phải là hắn.
Tạ Tư Hành nhếch môi, âm cuối vừa ra khỏi miệng, chỉ thấy Ngự Hàn mỉm cười, ngay sau đó có bóng đen bao phủ trước mặt hắn.
Ngự Hàn xoay người, dạng chân ngồi lên thân Tạ Tư Hành, dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể xuống.
Sức nặng và cảm giác cưỡng ép khiến hơi thở Tạ Tư Hành chững lại.
Hắn híp mắt nhìn Ngự Hàn bên trên.
Ánh đèn phác họa rõ hình dáng thanh niên, mắt y cụp xuống, ngồi nhìn mình từ trên cao, con ngươi mang theo cao ngạo lóa mắt và ý cười ranh mãnh.
Yết hầu Tạ Tư Hành nhấp nhô, giọng nói khàn khàn: "... Nhất định phải vị trí này à?"
"Ừ, không thì sao." Ngự Hàn nhướng mày, cụp mắt cân nhắc tư thế của bọn họ, cảm thấy như vậy mới có thể phơi bày sự mạnh mẽ của bản thân, rửa sạch mối thù hôm nay.
Tạ Tư Hành không nói gì, đôi mắt trầm xuống.
"Vậy em ngồi cho vững, đừng để bị ngã."
Ngự Hàn cười lạnh: "Nực cười!"
Để chứng minh, y vươn tay bắt lấy cổ áo Tạ Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thien-xuyen-nham-sach/2548212/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.