Trịnh Tư Niên vừa đến đã nghe thấy cuộc trò chuyện ngọt ngào, nhất thời không biết mình có nên ở lại nữa không.
"Đang nghĩ gì", "Nghĩ tới anh", "Đừng nghĩ nữa", "Cứ nghĩ"...
Trịnh Tư Niên thề đến phim mẹ anh ta xem còn không có lời thoại sến rện tới vậy.
Anh ta không khỏi nghĩ, thì ra phu nhân âm thầm hùng hổ nhiệt tình tới vậy, chẳng trách có thể khiến tổng giám đốc công ty anh ta nhớ mãi không quên.
Anh ta không hiểu, nhưng anh ta rất xúc động.
Ngay khi Trịnh Tư Niên đang do dự xem có nên chuồn mất hút đi không, Ngự Hàn đã nhanh chóng nhận ra sự tồn tại của anh ta.
Vừa thấy Trịnh Tư Niên, Ngự Hàn đã mỉm cười, vẫy tay với anh ta: "Bên này này, thư ký Trịnh."
Giọng điệu cực kỳ nhiệt tình khiến Tạ Tư Hành không nhịn được nặng nề nhìn anh ta.
Trịnh Tư Niên điều chỉnh lại trạng thái, đi qua: "Chào giám đốc Ngự."
Trong tay anh ta còn bưng một cốc nước, vừa tới gần đã đặt lên chiếc bàn trước mặt Ngự Hàn, giải thích: "Nước ấm 60o."
Ngự Hàn mỉm cười: "Thư ký Trịnh vẫn còn nhớ thói quen của tôi à."
"Phải nhớ chứ, nhớ thật kỹ." Trịnh Tư Niên mỉm cười cay đắng.
Đùa gì vậy, anh ta không dám quên đâu.
Kể từ khi biết Ngự Hàn điên cuồng muốn cướp mình về và thái độ dung túng của tổng giám đốc dành cho Ngự Hàn, Trịnh Tư Niên đã biết mình là bèo trôi thời loạn thế, giai nhân sinh ra trong gió lửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thien-xuyen-nham-sach/2548143/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.