Ngự Hàn đi đến chỗ xe đua, vươn tay vuốt lên thân xe lành lạnh, càng nhìn càng hài lòng.
Kiều Lam thấy quản lý Nghiêm vậy mà không ngăn cản, còn chủ động hỏi thăm Ngự Hàn có cần chuyển đến đường đua giúp y không thì càng thêm mơ hồ.
Kiều Lam nhìn quản lý Nghiêm, lại nhìn Tạ Tư Hành, bỗng chốc có cảm giác hình như mình hóng được chuyện lớn.
Cậu ta rỉ tai Phương Kỷ Minh: "Đệt mọe, hình như phú ông quản lý Nghiêm ôm đùi là Tạ Tư Hành."
Phương Kỷ Minh: "..."
Phương Kỷ Minh: "Cậu có rảnh thì đi tìm hiểu đi."
Bọn họ đã sớm biết câu lạc bộ nhà mình giàu có như vậy là vì có cổ đông lớn Tạ Tư Hành, chỉ mỗi Kiều Lam không biết.
Quản lý Nghiêm gọi người đưa xe lên đường đua.
Vẫn là đường đua 3A kia, Phương Kỷ Minh và Kiều Lam đều lấy xe đua quý báu của mình ra, muốn đua cùng Ngự Hàn một lần.
Kiều Lam ngồi lên ghế lái, quay lại nói với Ngự Hàn: "Anh Hàn, anh nhớ nương tay nhé."
Cậu ta muốn biết xe đua mấy chục triệu chạy như thế nào, không có ý so tài với Ngự Hàn.
Nếu muốn so thật, chắc chắn cậu ta không đọ nổi Ngự Hàn.
Ngự Hàn gật đầu đồng ý: "Được."
Kiều Lam mỉm cười, bắt đầu tưởng tượng hình ảnh mình sánh vai cùng Ngự Hàn.
Chẳng qua nghĩ thì hay, hiện thực lại là cả quãng đường cậu ta chỉ có thể hít khói xe Ngự Hàn, còn người sánh vai với cậu ta là Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thien-xuyen-nham-sach/2548130/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.