Tạ Tư Hành nửa đêm bị lạnh tỉnh nhịn không được gọi điện cho nhân viên phụ trách hội sở Tử Kinh: "Người còn chưa về à?!"
"Hả?" Nhân viên phụ trách ngạc nhiên, không kịp phản ứng: "Phu nhân về lâu rồi ạ, đích thân tôi tiễn cậu ấy lên xe, nghe thấy phu nhân nói với tài xế chở về nhà."
Tạ Tư Hành: "..."
Mặt Tạ Tư Hành đen như đít nồi.
Đã về? Khi nào? Vì sao hắn không thấy?
Tạ Tư Hành hơi nghi ngờ, đợi đến lúc hắn sực tỉnh thì đã đứng trước cửa phòng Ngự Hàn.
Từ khi hắn kết hôn với Lâm Hàn tới nay vẫn luôn chia phòng ngủ với cậu ta, phòng của Lâm Hàn nằm cuối tầng ba, mà phòng hắn lại nằm ở một đầu khác, khoảng cách ở giữa như một ranh giới không thể vượt qua.
Tạ Tư Hành đứng trước cánh cửa đóng chặt, không biết nghĩ gì, cuối cùng vẫn quyết định vào xem.
Hắn hít sâu một hơi, đặt tay lên nắm cửa, một giây sau đẩy cửa vào.
Cửa không khóa, Tạ Tư Hành dễ dàng đẩy cửa, thu gọn bố cục căn phòng vào tầm nhìn.
Hắn chưa từng bước vào phòng Lâm Hàn, sau khi kết hôn với Lâm Hàn càng ít về nhà, tất nhiên không biết bên trong trông như thế nào.
Căn phòng rất lớn cũng rất sạch sẽ, rải rác những món vụn vặt, đơn giản như không có quá nhiều dấu vết để lại.
Dù không bật đèn nhưng trăng đêm nay rất sáng, ánh trăng màu bạc rọi qua cửa sổ, ở nơi sáng tối tiếp giáp, thanh niên nằm giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thien-xuyen-nham-sach/2548092/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.