Sáng nay Tạ Tư Hành đến công ty muộn một tiếng, khiến cho Trịnh Tư Niên cực kỳ ngạc nhiên.
Anh ta đã theo Tạ Tư Hành được nhiều năm, chưa bao giờ thấy Tạ Tư Hành đến muộn về sớm, thậm chí còn đúng giờ hơn đám nhân viên làm công ăn lương như bọn họ.
Thậm chí Trịnh Tư Niên đã từng vô số lần nghi ngờ có khi nào Tạ Tư Hành là người máy hay không, bằng không sao lại có người một năm 365 ngày sét đánh không cháy mà tới công ty như thế.
Ngay cả anh ta thỉnh thoảng cũng sẽ xin nghỉ một hai ngày vì bệnh vặt, nhưng anh ta chưa bao giờ thấy Tạ Tư Hành vắng họp hay đến muộn, hôm nay là lần đầu tiên phá lệ.
Chẳng lẽ tối qua xảy ra chuyện gì?
Trịnh Tư Niên chỉ biết chạng vạng chiều qua giám đốc nhận được một cuộc điện thoại, chưa kịp nói gì đã rời khỏi công ty, còn giám đốc đi đâu không thuộc phận sự của thư ký như anh ta.
Trịnh Tư Niên không nghĩ ra nổi nguyên nhân, lúc báo cáo công việc cho Tạ Tư Hành, nhịn không được lặng lẽ ngẩng đầu nhìn hắn thêm vài lần.
Hôm nay Tạ Tư Hành mặc bộ vest thuần đen, khí chất lạnh lùng, ánh mắt sắc bén, trông không có gì khác thường.
Nhưng Trịnh Tư Niên lại cảm thấy trạng thái của giám đốc là lạ.
Ví dụ như tuy giám đốc cúi đầu chau mày đọc tài liệu, nhưng tờ giấy trước mặt đã qua năm phút vẫn chưa được lật qua.
Còn nữa, bình thường giám đốc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thien-xuyen-nham-sach/2548076/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.