Ngự Hàn không thể ngờ trên thế giới này còn có người biết phấn đấu hơn cả mình.
Càng không ngờ bản thân đã cố tình dậy sớm như vậy vẫn có thể gặp Tạ Tư Hành trong phòng gym.
Chẳng lẽ thằng cha này ôm phòng gym cả ngày trời à?!
Chỉ có thể nói không hổ là đối thủ y chọn trúng, đáng sợ tới như vậy!
Sắc mặt Ngự Hàn cứng đờ, vốn định lén rời đi, nhưng Tạ Tư Hành trên máy chạy bộ như gắn mắt trên gáy, quay lại bốn mắt nhìn nhau với Ngự Hàn.
Phát hiện người đứng trước cửa, Tạ Tư Hành nhướng mi đúng như đã đoán.
Vào khoảnh khắc kia, bầu không khí xấu hổ tới quỷ dị.
Ngự Hàn tiến không được lùi không xong, hai người đứng đối diện nhau giằng co.
Một lát sau, Tạ Tư Hành chủ động ngoảnh mặt.
Ngự Hàn: "?"
Tạ Tư Hành có ý gì?
Đây là mặc kệ y?
Ngự Hàn quan sát một lát, phát hiện quả thật Tạ Tư Hành không định đuổi mình đi nên cũng thở phào.
Tuy chạy bộ trong trang viên cũng được, còn có thể hít thở bầu không khí tươi mới, nhưng trong phòng gym nhiều thiết bị thể thao, tất nhiên là một nơi lý tưởng để rèn luyện.
Ban đầu không biết thì thôi, nhưng nếu y đã biết có nơi tốt như vậy, đương nhiên sẽ không tiếc mọi giá, cũng như trước kia đi tìm kiếm địa điểm tu luyện vậy, dù phải lặn lội khắp núi non vạn dặm cũng phải tìm thấy tiên sơn dư thừa linh khí.
Ngự Hàn thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-thien-xuyen-nham-sach/2548065/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.