Bão cát đen sáu mươi năm xuất hiện một lần giằng co thật lâu, từ phương xa tiến đến, mang theo bão cát cắn nuốt Long Môn, sau đó càng lúc càng xa rồi biến mất ở một phương khác, không biết lại mang tai họa đến nơi nào.
Nghe được tiếng gió bên ngoài nhỏ dần đi, lại đợi thêm một khoảng thời gian, người trong đường ngầm mới bắt đầu hành động.
“Đốc chủ, cửa vào đường ngầm không thể mở ra, hẳn là bên ngoài cát đá quá nhiều đã lấp kín đường.”
Đàm Lỗ Tử đứng ở bên cạnh Vũ Hóa Điền, thấp giọng bẩm báo.
Hắn sợ mình quá lớn tiếng, sẽ quấy rầy đến Hoàng thượng đang nghỉ ngơi bên cạnh.
Vẻ mặt Vũ Hóa Điền không chút thay đổi, chỉ dặn dò:
“Kêu mọi người tìm xem, đường ngầm này chắc hẳn là có một lối vào khác.”
Vũ Hóa Điền không tin Lăng Nhạn Thu từng vì kho báu mà đào vô số đường ngầm trong khách *** Long Môn này lại không nghĩ đến vấn đề ấy, chỉ làm một cửa ra vào.
“Vâng.”
Đàm Lỗ Tử nhận lệnh rời đi, mang theo người đi tìm kiếm xung quanh, cuối cùng tìm được một cửa vào không bị bão cát vùi lấp.
Đẩy cơ quan ra, liền có thể thấy một cánh cửa nhỏ một người có thể đi lọt, bẩm báo cho Stefan và Vũ Hóa Điền rồi, mọi người liền rời khỏi đường ngầm chật hẹp này.
Mặt trời gay gắt bên ngoài khiến cho hai ma cà rồng không hẹn mà cùng nhíu mày, mây đen bởi vì bão cát đen sắp đến mà che kín bầu trời nay đã biến mất, hiện tại trên bầu trời cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-mon-phi-giap-dong-nhan-vu-hoa-thanh-dien/1359642/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.