Khách *** Long Môn.
“Các vị gia thông cảm, ngày mai, chậm nhất là đến ngày hôm sau nữa, bão cát đen nhất định sẽ đến, thấy đàn chim vừa bay qua lúc nãy không? Đó chính là điềm báo. Bão cát không có mắt, đến lúc ấy toàn bộ khách *** này cũng sẽ bị chôn vùi, hết nước lương thực cạn, ngay cả chúng ta cũng phải chuyển đến trạm dừng đằng kia. Bên đó có núi, gió lớn mấy cũng không thổi đến được, muốn ăn uống gì cũng đều có, đội lạc đà chỉ mất một lúc là ra đến.”
Chưởng quầy Long Môn thao thao bất tuyệt một hồi, thái độ khiêm tốn khẩn cầu khách nhân rời khỏi khách ***.
Phần lớn mọi người thấy thái độ của ông ta tốt, lại nghĩ đến bão cát đen quả thực quá đáng sợ, liền thanh toán tiền, mua thêm chút nước, đi theo đội lạc đà rời khỏi nơi này đến trạm dừng cách đó năm mươi dặm.
Đương nhiên, cũng có không ít người không đi, ví như ‘Triệu Hoài An’ cùng Tố Tuệ Dung vừa mới đi vào, chuẩn bị ăn cơm, lại ví như đám dị tộc phiên bang đang ở trong đại đường ăn to nói lớn, lại ví như vài kẻ nào đó vừa mới làm xong thủ tục vào ở.
Lão chưởng quầy giữ chặt tiểu nhị vừa mới đi từ trên tầng xuống, vẻ mặt hung dữ.
“Ai, không phải ta kêu ngươi đi mời mấy vị khách nhân tầng trên mau đi thôi, sao còn chưa có động tĩnh?”
Tiểu nhị bất đắc dĩ.
“Chưởng quầy, không phải ta không muốn mời họ đi, nhưng người ta không bận tâm đến ta mà. Mấy người kia người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-mon-phi-giap-dong-nhan-vu-hoa-thanh-dien/1359631/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.