Vũ Hóa Điền mài mực không nói lời nào, Stefan không quá vừa lòng dừng bút nhìn y.
“Sao vậy, không nói chuyện với trẫm?”
“Hoàng thượng muốn nghe chuyện gì?”
Mực nước trong nghiên mực cũng đã đủ, Vũ Hóa Điền buông thỏi mực, mặt không chút thay đổi đối diện với hắn.
Stefan cũng mặt không chút thay đổi nhìn y, đột nhiên cười ra tiếng, buông bút, kéo Vũ Hóa Điền vào trong lòng.
“Hôm nay cơn tức giận của ngươi cũng thật lớn, sao nào, Vạn Quý phi cho ngươi ăn đủ ấm ức?”
Vũ Hóa Điền không nói gì, ngược lại thân thể càng căng chặt hơn.
Không phải là hắn đã biết được điều gì chứ?! Hiện tại Cẩm Y Vệ đã hoàn toàn bị hắn khống chế, Vũ Hóa Điền không tin rằng với năng lực của hắn hiện tại lại không biết quan hệ của y với Vạn Quý phi.
Stefan tự nhiên là biết Vũ Hóa Điền đang khẩn trương cái gì, hắn một tay ôm y, một tay nhẹ nhàng vuốt ve vai y, muốn khiến cho y bình tĩnh lại, nhưng miệng lại ép hỏi.
“Nàng ta bắt ngươi làm cái gì, hử?”
Động tác mềm nhẹ đặt lên người lại khiến Vũ Hóa Điền cảm nhận được loại nguy hiểm khi bị người bóp chặt mạch máu, y thậm chí có một lần muốn giãy dụa, nhưng thân phận của đối phương buộc y từ bỏ suy nghĩ này.
“Nương nương kêu nô làm việc đều là thuộc bổn phận.”
“Thuộc bổn phận như thế nào?”
Stefan nhìn vành tai xinh đẹp mượt mà trước mắt, nâng cằm lên ngậm lấy, liếm cắn.
Vũ Hóa Điền run rẩy, cũng không biết là vì lời nói hay động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-mon-phi-giap-dong-nhan-vu-hoa-thanh-dien/1359629/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.