Khương Khanh gật đầu hài lòng, nói:
"Con làm không sai. Gã Lý Thiên Cơ đó có địa vị không thấp trong Thái Âm Ma Giới. Thực lực của gã còn mạnh hơn ta. Ta không dám đến gần gã. Ma Nguyệt Hạp chính là bảo vật của nhà gã. Chúng ta đừng nên vì tham lam mà mất mạng."
Lúc Khương Khanh nói xong câu đó, Long Thần đang mỉm cười nhìn gã, nói:
"Đúng vậy! Người nói đúng. Thứ không thuộc về mình. Nếu cưỡng cầu thì không có kết cục tốt."
Khương Khanh giật mình. Trong ánh mắt của Long Thần, gã thấy được một sức mạnh hiểu biết.
Khương Khanh chỉ coi nó là ảo giác, nên đổi chủ đề, nói:
"Kỳ thật ta đều nhìn thấy biểu hiện của con trong thời gian này. Nó rất hoàn mỹ, thậm chí còn tốt hơn Diệp Tranh. Lần này, phần thưởng của con chắc chắn rất lớn. Điều kiện tiên quyết là con phải sống sau trận chiến cuối cùng. Bây giờ, đám người Diệp Tranh đang bị vây ở đó. Đây chính là một cơ hội lớn cho con. Hơn nữa còn có Lý Thiên Cơ. Gã có thể tiêu diệt hai động chủ còn lại. Mặc dù không phải con giết. Nhưng đây là nhân tố không thể chống cự, nên sẽ có một phần công lao cho con."
"Điều này..."
Long Thần đoán, nếu Lý Thiên Cơ muốn lấy được Ma Nguyệt Hạp, thì nhất định gã sẽ xung đột với động chủ Lý Thanh Nguyệt của Nguyệt Ma động quật. Với thực lực của Lý Thiên Cơ thì việc tiêu diệt Lý Thanh Nguyệt không khó.
"Đúng rồi! Mấy hôm nay ta chưa gặp Hàn Vẫn Tinh tiền bối. Thế nên ta đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1781636/chuong-1198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.