"Lạnh!"
Long Thần bỗng nhiên nghĩ một lát. Bây giờ, nàng cảm thấy lạnh, chắc chắn do Sinh Tử Tuyết Phù. Hơn nữa, trên người Long Thần có thứ chí dương chí cương. Đó chính là máu của hắn. Long Huyết sôi trào. Mặc dù Thái Cổ Huyết Linh Long là Tà Long, khiến người ta cảm thấy giết chóc và lạnh lẽo. Nhưng máu của nó lại là chí dương chí cương, có thể loại bỏ tất cả âm hàn và ô uế.
"Mèo béo! Bây giờ, máu của ta có chữa thương được cho nàng hay không?"
Long Thần bước đến, rồi hỏi.
"Đương nhiên là được."
Biểu lộ của mèo con rất mập mờ. Nó nói:
"Hỏi làm gì đấy nhóc! Chẳng lẽ nhóc muốn anh hùng cứu mỹ nhân. Hơn nữa lại dùng máu của mình cứu người ta. Dùng máu cứu người, đúng là khiến người ta cảm động. Hơn nữa bây giờ ngươi đã hấp thu hai mươi phần trăm tinh huyết Tổ Long. Mỗi giọt máu đều rất quý. Thế mà ngươi lại dùng nó cứu người."
"Nói thật đi: Ngươi thích con bé này đúng không?"
"Nếu như vậy thì đừng ngại. Miêu gia sẽ đi vào không gian cho ngươi sung sướng thoải mái ở ngoài này."
"Cút!"
Long Thần thở dài một hơi. Đồng thời mắng mèo con một câu. Tên này thích nói bậy. Long Thần biết mình không có quan hệ gì với Vũ Nguyệt. Nàng đi theo mình hành động, nên mới bị thương, khiến mình hơi áy náy mà thôi.
Chẳng qua câu nói của mèo con lại nhắc Long Thần. Bây giờ, trong máu của Long Thần có hai mươi phần trăm Long Huyết. Nhất định không được giúp Vũ Nguyệt giống như chữa thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1781631/chuong-1193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.