Chương trước
Chương sau
Đây là lần dặn dò cuối cùng của Khương Khanh rồi, cuộc chiến thí luyện lần này, hắn chỉ là người dẫn đội, thậm chí còn không có thực lực quyết định. Chờ sau khi đến nơi, hắn phải tạm thời núp trong bóng tối, không thể tùy tiện ra tay. 
Khi hắn nói chuyện, đám người Diệp Tranh, Vũ Dương, Vũ Nguyệt đứng cùng một chỗ, căn bản là không nghe hắn nói, bởi vì chuyện Long Thần đả thương Trịnh Đông Dương, cho nên bọn họ rất bất mãn với Khương Khanh. 
Dù sao trong mắt bọn hắn, Khương Khanh chỉ là người dẫn đội, chỉ khi phía đối phương đột nhiên có cường địch ngoài tình báo xuất hiện, Khương Khanh mới có cơ hội động thủ, quyền quyết định chân chính thật ra đều nằm trong tay Diệp Tranh.
“Đi thôi.” Khương Khanh mặt không biểu cảm, dẫn đầu đi vào bên trong truyền tống trận càn khôn khổng lồ, truyền tống trận này trực tiếp từ Chân Vũ Đế Vực đi thông Bắc Hoàng cung của Bắc Hoàng Vực, giữa đó cách nhau mười triệu dặm, nếu như không có truyền tống trận càn khôn, vậy không biết phải đi đến năm nào tháng nào mới tới. 
Lấy mức độ cường hãn của thân thể Long Thần hiện tại, căn bản là không cần lo lắng sự xé rách của truyền tống trận càn khôn cấp bậc này. 
Khi hắn đi theo Khương Khanh, tiến vào bên trong trận đồ màu vàng kia, truyền tống trận càn khôn vốn là ít khi có động tĩnh, bỗng nhiên xoay tròn.
Tổng cộng có mười sáu người đứng trong truyền tống trận càn khôn, Khương Khanh lấy từ trong nạp giới ra không dưới năm trăm Thần Tinh, tiện tay vung lên, năm trăm Thần Tinh dưới sự khống chế của hắn, rơi vào trong những mắt trận của truyền tống trận càn khôn, khiến cho truyền tống trận lập tức bộc phát ra hào quang màu vàng mãnh liệt, tốc độ xoay tròn lập tức tăng lên mấy vạn lần, ánh sáng màu vàng lập tức liền làm mờ đôi mắt Long Thần, một luồng sức mạnh mang tính xé rách tác động trên người hắn, xé rách cơ thể hắn từ bốn phương tám hướng.
Đương nhiên, sức mạnh này Long Thần vẫn còn kiên trì được, còn đối với những người khác, họ không thể không sử dụng thần nguyên để bảo vệ cơ thể của mình. Trên phương diện thân thể, có thể nói cho dù là Khương Khanh cũng không bằng Long Thần, bởi vì hiện tại thân thể Long Thần, trên cơ bản cùng cấp với chiến kỹ luyện thể thần kỹ thất phẩm, thậm chí còn mạnh hơn.
Huyết mạch của Tổ Long, khi mở rộng thân thể khủng bố của hắn đã củng cố kinh mạch, khiến cho thần nguyên của hắn gấp vạn lần võ giả cùng cấp, đồng thời cũng có trợ giúp cực lớn đối với thần võ hồn và cơ thể hắn. Đây không chỉ là thân thể trở nên mạnh mẽ, mà là còn tính mạng lột xác, mỗi lần hấp thu một phần mười long huyết, Long Thần sẽ cảm nhận được cấp bậc tính mạng mình đang tăng lên. 
Khoảng cách giữa Bắc Hoàng Vực và Chân Vũ Đế Vực thậm chí còn xa hơn so với khoảng cách giữa Đông Hoàng vực và Chân Vũ Đế Vực. Long Thần cũng không biết đã qua bao lâu, có thể là vài ngày, cũng có thể chỉ là trong nháy mắt, dù sao hắn luôn ở trong trạng thái bị dày vò, càng không cần phải nói đến những người khác. 
Bỗng nhiên, trong đường hầm âm u tràn ngập sức mạnh xé rách phía xa, xuất hiện ánh sáng màu vàng, sắc mặt của mọi người đều toát ra vẻ mừng rỡ, bởi vì điều này đồng nghĩa với việc đã đến Bắc Hoàng cung.
Mọi người đã chịu tra tấn đủ rồi, cuối cùng đã tới, cũng có nghĩa rằng cơ hội triển khai kế hoạch lớn cũng đã đến.
Hướng về phía ánh sáng trước mặt, mọi người dò dẫm qua đó, một tầng ánh sáng màu vàng hiện lên, bọn họ xuất hiện trong một trận pháp màu vàng. Trận pháp màu vàng này không khác mấy so với trận pháp trước đó, nhưng cảnh tượng xung quanh đã thay đổi nhiều. 
Truyền tống trận càn khôn lúc trước, xung quanh là cát bụi mù mịt, mà Truyền tống trận càn khôn lại nằm trong một thành trì có quy cách không khác mấy so với Đông Hoàng cung, xung quanh còn có vệ binh canh gác, chỉ là tu vi thường là không cao.
Thông thường, những võ giả tới từ Chân Vũ Đế Vực, bọn họ đều không điều tra nghiêm ngặt. Chính vì điểm này, Khương Khanh dẫn theo đám người Long Thần, lẫn vào giữa đám người, nhanh chóng rời khỏi khu vực vệ binh. 
“Tuyết rơi rồi.” Long Thần ngẩng đầu, Bắc Hoàng cung này là một thế giới trắng xoá, tuyết phong vạn dặm, bầu trời đang rơi xuống những bông tuyết trắng như lông ngỗng, phủ một tầng dày trên mặt đất, dày tầm hơn một thước, nhiệt độ giảm xuống vô cùng thấp, thậm chí còn thấp hơn so với một vài thế giới tiểu Càn Khôn mà Long Thần từng trải nghiệm.
Toàn bộ thành trì, bất kể là trên nóc nhà, hay là trên cây,... đều phủ kín bông tuyết, toàn bộ thành trì hoàn toàn biến thành màu trắng, bị bông tuyết lớn bao phủ. 
Bọn họ đều đã là tu luyện giả, sau khi đến Thần Vũ cảnh, tính mạng của võ giả đã tăng lên đến một cấp bậc giống như là thần vậy. Đây là một loại trốn tránh, tuyết, chỉ thuộc về người phàm, nhưng Long Thần nhìn những bông tuyết bay lả tả này cũng sẽ nghĩ đến khi bản thân vẫn còn là kẻ yếu, khoảng thời gian còn ở Bạch Dương trấn, rụt cổ dưới mái hiên trốn tuyết. 
Ngày tháng đó không có Linh Hi và võ đạo, có cũng chỉ là mê mang và cô độc, nhưng bây giờ hắn đã khác trước rồi, hắn đã vượt ra khỏi chính mình vốn có, trở thành một tồn tại mà lúc trước mình cho rằng đó là thần linh.
Giờ mới qua được bảy năm.
Long Thần không nói gì, đi theo bước chân Khương Khanh, nhanh chóng mà lặng lẽ rời khỏi Bắc Hoàng cung, vốn dĩ nếu là bọn họ đến một cách chính thức, người của Bắc Hoàng cung nhất định sẽ nghênh đón long trọng, nhưng tình hình bây giờ đặc thù, vì hoàn thành nhiệm vụ bọn họ không thể bạo lộ thân phận. 
May mắn chính là, có thể rời khỏi Bắc Hoàng cung một cách an toàn, trước mắt là một cánh đồng tuyết trắng xoá, Khương Khanh nhớ kỹ hướng của Hang động Nguyệt Ma, con đường sau đó cũng chỉ có thể đi bộ thôi, đương nhiên bằng tốc độ của bọn họ, cũng không tệ, chí ít Long Thần không cần lo lắng chính mình sẽ tụt lại phía sau.
Một đoàn người, chia thành hai nhóm. Đệ tử của Tà Long Điện Chủ vẫn đứng chung một chỗ với nhau, khi ra khỏi Bắc Hoàng cung, đám người Vũ Dương vậy mà không nói lời nào, xông qua bên cạnh Khương Khanh, tổng cộng bốn người tự mình rời đi trước, chỉ có Liễu Thanh Phong vô cùng xấu hổ lưu lại, nói: “Khương điện chủ, ta không khuyên nổi bọn họ, người xem?”
Khương Khanh cũng không có biểu cảm gì, ở trong mắt hắn,  đây chỉ là cuộc đấu khí của tiểu hài tử mà thôi, liền vừa cười vừa nói: “Kệ bọn hắn đi đi, dù sao bọn họ đi theo ta cũng sẽ không phục ta, Thanh Phong, ngươi khá hiểu chuyện, đi theo bọn họ, đừng để bọn họ làm một vài chuyện không sáng suốt, ngươi hiểu không?” 
Liễu Thanh Phong bất đắc dĩ gật đầu, nói: “Đa tạ Khương điện chủ khoan hồng độ lượng, đợi sau khi trở về Tà Long điện, ngày khác ta nhất định sẽ dẫn bọn hắn đến xin lỗi ngươi, mấy tên này thật sự là quá không nghe lời.” 
“Đi đi.” Khương Khanh không hề nhiều lời, đối với những người không nghe lời, hắn sẽ không níu kéo. Tác chiến còn chưa bắt đầu, người đã chia thành hai nhóm rồi, nếu để cho người giám sát nhìn thấy điều này, khẳng định Tà Long điện sẽ bị trừ điểm. Nếu như là một tổ chức, thì đoàn kết là một sức mạnh cường đại, nội chiến thường là hủy diệt căn nguyên, cho nên loại chuyện như vậy, chỉ cần là nhân vật cấp cao khẳng định đều sẽ không thích.
Có điều Khương Khanh cũng không quá bận lòng, người giám sát lần này là Hàn Vẫn Tinh, đó là một nhân vật thần kỳ, đến nay đều không thấy bóng dáng của hắn, thậm chí hắn rất có thể không tới, dù sao những người được xưng là “Si”, có mấy ai là bình thường? 
Cứ như vậy, đám đệ tử chân truyền của Tà Long Điện Chủ gồm Diệp Tranh và Vũ Dương, dẫn đầu tiến lên, có lẽ là do đi vào Hang động Nguyệt Ma từ một góc độ khác, cho nên Khương Khanh hoàn toàn không lo lắng bọn họ, dẫn theo Long Thần và chín vị đệ tử của các Phó điện chủ khác, đi về phía Hang động Nguyệt Ma.
Nói thật, chín vị đệ tử khác kia, cũng vây thành một nhóm  nhỏ, không coi Long Thần ra gì. Triệu Tuyết Cơ lúc trước cũng coi như là bằng hữu của bọn hắn, mà Long Thần là ai, chỉ là một người mới tới, dựa vào cái gì được Khương Khanh sủng ái như vậy, thậm chí còn thay thế vị trí của Triệu Tuyết Cơ tới tham gia cuộc chiến thí luyện này. 
Triệu Tuyết Cơ nằm trong những nhân vật đã trải qua Phệ Hỏa Kiếp, khá là mạnh, có bảo đảm rất lớn đối với sự an toàn của mọi người, mà Long Thần là ai, nếu như thực lực của hắn chỉ ở mức đánh bại Trịnh Đông Dương, mặc dù không thể nói là cản trở, nhưng ít nhất không có tác dụng lớn với mọi người như Triệu Tuyết Cơ. 
Long Thần đi theo phía sau Khương Khanh, một thân một mình đi về phía trước, cũng không để ý đến bọn họ.
Tà Long điện ngoại trừ đệ tử cấp cao nhất, hơi có chút âm thịnh dương suy. Trong chín vị đệ tử này, trong đó sáu vị vừa vượt qua Nhân Phong kiếp, còn có ba vị đã vượt qua Phệ Hỏa Kiếp, tương đương với Triệu Tuyết Cơ, đúng lúc ba vị này đều là nữ tử, mỗi người đều có tư sắc, hoặc là xinh đẹp đáng yêu, hoặc là thành thục thùy mị, hoặc là điêu ngoa, trên đường đi bàn tán xôn xao, một phong cảnh đẹp đẽ, khiến người ta được mở rộng tầm mắt.
Ba vị nữ tử này, trong mắt đều mang theo ngạo khí.
Ngoại trừ ba vị võ giả kia, các nàng và Trịnh Đông Dương, đều xem như nhân vật tầng thứ hai, lần này nếu như phát huy tốt, thăng chức nhanh cũng là bình thường, hơn nữa bằng tướng mạo không tầm thường của các nàng, nếu là mạnh hơn nữa, được các võ giả trẻ tuổi địa vị cao nhìn trúng, vậy thì càng thêm sảng khoái rồi. Trên cơ bản cho dù không cần tu luyện, nửa đời sau cũng không cần lo lắng. 
Lúc này đám người Vũ Dương đều đi rồi, chỉ cần Khương Khanh rời khỏi sẽ như rắn mất đầu, ba vị nữ tử thấy tình hình như vậy, vội vàng kéo sáu vị võ giả kia trên cùng một chiến tuyến với mình, hiển nhiên cô lập Long Thần mà theo các nàng là người dựa vào quan hệ. 
Có lẽ trong lòng bọn họ, chỉ có những người có quan hệ trong nội bộ, mới có thể dễ dàng tiến vào Tà Long điện như vậy, cưỡng chiếm vị trí của Triệu Tuyết Cơ.
Oanh oanh yến yến đi theo ở đằng sau, vô cùng náo nhiệt. 
“Xem ra các nàng ấy giống như đều không thích ngươi?” Khi đang tiến về phía trước, Khương Khanh bỗng nhiên nói nhỏ bên tai Long Thần.
“Các nàng?”Long Thần giật mình, hắn thật ra không có hứng thú gì với những người này, nếu muốn nói đến sức chiến đấu hiện giờ, một mình Long Thần gần như có thể trong thời gian mười tức, hoàn toàn giết sạch bọn họ. 
Đương nhiên, bọn họ là đệ tử của các Phó điện chủ khác, không thể giết được. 
“Ta sẽ khiến cho bọn họ thích ta, ỷ lại vào ta.” Long Thần hiểu ý của Khương Khanh, Khương Khanh không hy vọng hắn bị các nàng cô lập. 
Khương Khanh vô cùng hài lòng gật đầu, Long Thần quả thật là một người rất thông minh, vừa nói liền hiểu. 
Cũng chính vì thông minh như vậy, Khương Khanh mơ hồ cảm thấy bất an, không biết vì sao, trong lòng hắn bỗng nhiên xuất hiện tâm trạng như vậy.
Từ Bắc Hoàng vực đến Hang động Nguyệt Ma, đoạn đường này cũng không dễ đi, bọn họ lựa chọn lặng lẽ tiến đến, bằng tốc độ hiện giờ của bọn họ, cũng mất một tháng, trên đường ít khi nghỉ ngơi, rốt cục khi các đệ tử oán than dậy đất, cuối cùng đã đến một dãy núi cách Hang động Nguyệt Ma khá gần.
Từ nơi này tới Hang động Nguyệt Ma, nếu như lên đường bằng tốc độ nhanh nhất, hẳn là còn cần một ngày.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.