Chương trước
Chương sau
Loại chuyện này, Khương Khanh đã tìm tới tận cửa, hơn nữa Long Thần còn giết chết đệ tử đắc ý của hắn, đương nhiên không thể cự tuyệt. Vì vậy hắn gật đầu nói: “Đến lúc đó sư tôn thông báo một tiếng là được rồi, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được giải thưởng.”
Khương Khanh rất thích đệ tử nói được làm được giống như Long Thần. Hắn mỉm cười gật đầu, nói: “Thực lực tăng lên rồi nhỉ, vậy thì cố gắng củng cố một chút đi. Ta đi trước đây, mười ngày sau, ngươi hãy đi Đăng Vân Đài cùng chúng ta nghênh đón Điện chủ trở về.” 
Long Thần gật đầu. 
Cứ như vậy, Khương Khanh liền đi ra khỏi phòng thí luyện, trong khoảnh khắc khi cánh cửa sắt đóng lại, sắc mặt Khương Khanh bỗng nhiên trở nên vô cùng cuồng nhiệt và vặn vẹo, thậm chí còn đang khiếp sợ. 
“Thứ nằm ở mi tâm hắn kia, rốt cuộc là vật gì, lại có hiệu quả thần kỳ như vậy...”
Mang theo tâm trạng kích động, Khương Khanh từng bước đi ra khỏi tháp Thí Luyện.  
Nhìn thấy bóng lưng hắn biến mất, sau đó Long Thần lâm vào suy tư, từ biểu hiện vừa rồi của Khương Khanh xem ra, hẳn là không biết sự tồn tại của Chân Vũ Đế Phách, điều Long Thần lo lắng nhất cũng chính là điều này, hiện tại thì tốt rồi. Giết chết Triệu Tuyết Cơ cũng không phải chịu bất kỳ trừng phạt nào, thậm chí còn có được cơ hội tham gia cuộc chiến thí luyện.
Điều chỉnh lại một chút mạch suy nghĩ, Long Thần có chút tò mò, nhiệm vụ mà Tà Long điện phải chấp hành là gì, được tiến hành trong ba ngàn đại điện, hay là ra ngoài chấp hành? Tổng cộng có ba ngàn nhiệm vụ, ở Đế Tinh hiển nhiên là không có nhiều chuyện để làm như vậy, vậy thì đoán chừng phải ra ngoài Chân Vũ Đế Cung rồi.
Long Thần được xem như người được tham gia cuộc chiến thí luyện nhanh nhất từ khi gia nhập. 
“Chỉ có vũ lực chí thượng, bất cứ chuyện gì cũng không cần lo lắng.” Long Thần để cho mình bình tĩnh lại, ngồi xếp bằng, bắt đầu củng cố tu vi hiện tại, mười ngày nay hắn dừng việc tu luyện lại, đang suy nghĩ một chút về những chiến kỹ mà mình học được. Cửu Long Kinh thần bí kia bởi vì không có long lân cho nên hiện nay không thể thi triển. Mà chiêu thức mạnh nhất của mình bây giờ, là ba Thần kỹ lục phẩm, phối hợp lại có thể mang đến hiệu quả bất phàm. 
Đó chính là Thí Thần Kiếm Trận, Thái Bạch Kiếm Ngục cùng Kiếm Thể Bất Diệt. 
Khi mà Long Thần còn chưa dùng đến Kiếm Thể Bất Diệt, đã có thể trực tiếp diệt trừ Triệu Tuyết Cơ rồi. Thí Thần Kiếm Trận nghiêng về công kích, mà Thái Bạch Kiếm Ngục chỉ để vây khốn đệ tử. Uy lực của Kiếm Thể Bất Diệt, Long Thần từng được nếm thử, vô cùng cường đại, thậm chí trong thời gian ngắn có thể để cho hắn phục chế ra một Long Thần có lực công kích tương đương với mình. 
Lúc trước khi đối phó với Kiếm Thể Bất Diệt của Sở Thiên Ca, Long Thần đã mất rất nhiều công sức, thậm chí suýt chút bỏ mình.
Đạt tới Thần Vũ cảnh tầng hai viên mãn, thực lực tăng lên toàn diện. Võ giả cấp bậc như Tô Tiểu Điệp, hiện nay hắn đã có thể đấu một trận rồi. 
Hắn chậm rãi đứng dậy. 
Mười ngày đã trôi qua, thần quang trong mắt hắn phun trào, hiển nhiên đã đến cảnh giới mạnh hơn nữa, cũng càng thêm uy mãnh, chỉ cần trên người có thực lực, quả thực không sợ gì hết. 
“Đăng Vân Đài?”
Nơi này, là nơi mà Long Thần lần đầu tiên tới Tà Long điện, sau khi từ trong tháp Thí Luyện ra, hắn phát hiện Tần Phong đang đợi mình, vì vậy vội vàng tiến lên nghênh đón.  
“Lão Thất, sư tôn bảo ta đợi ngươi ở đây, sau đó dẫn ngươi đi Đăng Vân Đài.” Tần Phong mỉm cười nói.
“Đa tạ.” Long Thần liền đi cùng hắn về phía Đăng Vân Đài, trên đường đi, sắc mặt Tần Phong bỗng nhiên trở nên rất kỳ quái, hỏi hắn: “Lão Thất, ta hỏi ngươi một chuyện.” 
“Mời nói.” Long Thần tiếp tục nhìn về phía trước. 
“Ngươi có biết Đại sư tỷ đã đi đâu không, nghe nói là tiến vào tháp Thí Luyện, lại không trở về, hơn nữa danh ngạch tham gia cuộc chiến thí luyện của nàng sao lại rơi xuống trên đầu ngươi.” Tần Phong có chút kỳ quái hỏi. 
“Bên ngoài còn chưa biết chuyện này ư?” Long Thần đại khái biết được, đây là do Khương Khanh đang giữ bí mật cho hắn, hắn lại rất thẳng thắn, nói: “Trong tháp Thí Luyện, ta lựa chọn đối chiến tùy cơ, gặp phải Triệu Tuyết Cơ, chiến đấu sinh tử, ta đã giết nàng ta rồi.”
Một câu nói thản nhiên của Long Thần khiến cho Tần Phong ngây ra, hắn khiếp sợ nhìn Long Thần, lại liên tưởng đến một loạt chuyện xảy ra, hiển nhiên Long Thần nói chính là sự thật, điều này cũng quá khoa trương đi...  
“Sức chiến đấu của ngươi đã mạnh đến mức này rồi sao.” Tần Phong vô cùng hâm mộ nói.
Long Thần gật gật đầu,
Tần Phong vô cùng bội phục hắn, hắn cũng không có hảo cảm gì với Triệu Tuyết Cơ, cho nên không hề trách cứ Long Thần, có đôi khi người sống trên đời có nhiều bất đắc dĩ, nếu như ngươi không giết người khác, người khác sẽ giết ngươi, Tần Phong cũng không phải là người ngây thơ gì.  
“Ta nhớ là gần đây sư tôn đang canh giữ ở tháp Thí Luyện đi, hắn khẳng định đã biết chuyện này rồi đúng không, sau đó cho ngươi danh ngạch tham gia cuộc chiến thí luyện, hắn sủng ái Triệu Tuyết Cơ nhiều năm như vậy, trong nháy mắt đã trở mặt như vậy, chuyện này...” 
Nghĩ tới điểm này, vẻ mặt Tần Phong còn sợ hãi, hắn trịnh trọng nhìn về phía Long Thần, nói: “Chuyện ngươi giết Triệu Tuyết Cơ, ta sẽ giữ bí mật giúp ngươi, ta nhìn ra được, ngươi là một người vô cùng chính trực, cũng rất cường đại, có điều ta vẫn muốn cho ngươi một lời khuyên chân thành, đó chính là phải đề phòng Khương Khanh.”
“Tại sao?” Long Thần ngẩng đầu lên hỏi.  
Tần Phong có chút bất đắc dĩ, nói: “Ta cũng không thể nói rõ ra được, dù sao thanh danh của hắn ở Chân Vũ Đế Cung kỳ thật cũng chẳng tốt đến đâu, ngươi chú ý một chút là được.” 
Mặc dù nơi này cách Đăng Vân Đài khá xa, nhưng Tần Phong cũng lo lắng thần thức mạnh mẽ của Khương Khanh sẽ đột nhiên quét đến hướng này, Long Thần hiểu rõ, cười cười vỗ bả vai hắn, nói: “Đi thôi, chuyện ngươi nói, ta sẽ ghi nhớ trong lòng.”
Tần Phong lúc này mới hài lòng nở nụ cười, cẩn thận một chút không bao giờ thừa.  
Chẳng mấy chốc, hai người đã tới dưới chân Đăng Vân Đài, Đăng Vân Đài kia cao chót vót, thực sự chạm đến tầng mây. 
“Ta không đi lên được, chỉ có đệ tử tham gia cuộc chiến rèn luyện mới có tư cách đi lên, sư tôn đang chờ ngươi trên đó, ta về trước đây.” Tần Phong nói. 
Long Thần gật đầu, sau khi từ biệt với Tần Phong, hắn men theo núi đá và cây cối trên đường, đi thẳng tới trên đỉnh Đăng Vân Đài. Trên đỉnh núi đã có không ít người tụ tập, có điều so với lần trước, những người xuất hiện lần này đều mạnh hơn nhiều, trên cơ bản mười Phó điện chủ cùng đệ tử đắc ý nhất của họ đều đã đứng ở chỗ này.  
Mười Phó điện chủ, trên cơ bản đều là Thần Vũ cảnh tầng sáu, những người đạt đến đỉnh phong như Khương Khanh, tính cả Khương Khanh tổng cộng có ba người. Bảy người khác đều mới đạt đến Thần Vũ cảnh tầng sáu, mỗi người đều mang theo đệ tử của mình xuất hiện, hiện giờ cũng chỉ còn thiếu Long Thần nữa thôi, trước khi Long Thần đến, nhóm người Phó điện chủ đang thảo luận về chuyện của Triệu Tuyết Cơ, mà khi Long Thần xuất hiện, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người hắn.
“Tiểu tử vắt mũi chưa sạch kia từ đâu đến, lúc này lại dám xông lên Đăng Vân Đài, mau cút về.” Một Phó điện chủ dáng dấp tục tằng mắng.
“Đợi đã.” Khương Khanh vung tay lên, nói: “Đây cũng không phải tiểu tử vắt mũi chưa sạch, Long Thần, ngươi đến bên cạnh ta.” 
Trong tất cả Phó điện chủ, cũng chỉ có đệ tử của hắn chưa tới, Long Thần trước tiên khẽ hành lễ, nói một tiếng “Bái kiến các vị Phó điện chủ”, sau đó đứng phía sau lưng Khương Khanh, im lặng không nói lời nào. 
“Khương điện chủ, đây là...” Không ít phó điện chủ nghi hoặc nhìn hắn, đệ tử của bọn hắn cũng đang tò mò nhìn Long Thần, trong đó có hai người quen biết Long Thần, đó chính là Trần Viễn Đồng và Lý Bích Giang, trong đó Trần Viễn Đồng lớn giọng, Long Thần vừa đứng xong, hắn liền hỏi: “Khương huynh, ngươi có ý gì, hắn mới vừa tới Tà Long Điện được một tháng thôi, ngươi liền để hắn thay Triệu Tuyết Cơ tham gia cuộc chiến thí luyện.”
Từ trong câu nói này, mọi người rốt cuộc đã biết người vừa đến là ai, hóa ra là kẻ hung ác đánh Dương Vũ tàn phế, khiến cho Trịnh Đông Dương bị thương nặng trong tin đồn gần đây, bọn họ mặc dù chưa từng gặp Long Thần, nhưng tên tuổi lại như sấm bên tai a, hơn nữa vì che chở hắn, Khương Khanh còn không tiếc đắc tội với đệ tử của Điện chủ, từ đó có thể thấy Khương Khanh coi trọng Long Thần đến mức nào.  
Khương Khanh vỗ vỗ bả vai Long Thần, nói: “Ta đã suy nghĩ rất lâu, Long Thần mới là người được chọn tốt nhất thay ta tham gia cuộc chiến thí luyện này. Cho nên hôm nay hắn xuất hiện ở đây, Long Thần vừa mới đến Tà Long điện hơn một tháng, các vị sư huynh sư tỷ, đến lúc đó còn phải chiếu cố hắn nhiều hơn a.” 
Trên mặt Khương Khanh, luôn luôn mang theo vẻ tươi cười.
Mọi người quay mặt nhìn nhau, không hiểu ra sao. Có điều nhớ tới Long Thần ngay cả Trịnh Đông Dương đều có thể đánh thắng, hẳn là có chút năng lực, bằng không, quá mức vô dụng, đi tham gia cuộc chiến thí luyện cũng chỉ làm cản trở. Hiển nhiên, những người khác đều tin tưởng sức chiến đấu của Triệu Tuyết Cơ hơn.  
“Rõ ràng là Tuyết Cơ sư tỷ mạnh hơn, phối  hợp với chúng ta cũng tốt hơn, tại sao phải đổi người khác cơ chứ.”
“Đúng vậy a, Long Thần này rốt cục có quan hệ gì với Khương điện chủ a.” Các đệ tử ít nhất cũng là Thần Vũ cảnh tầng năm, lúc này bọn họ tốp năm tốp ba dựa vào nhau, xì xào bàn tán về Long Thần, trên mặt toàn là ghét bỏ và bất mãn, bọn họ cho rằng Triệu Tuyết Cơ tuyệt đối phù hợp hơn nhiều so với Long Thần. 
Có điều, Khương Khanh cũng không giải thích, để ai tham gia cuộc chiến thí luyện, đều dựa vào một câu nói của hắn.  
Hiển nhiên, đệ tử của Điện chủ còn chưa tới, mọi người hàn huyên một lúc, cuối cùng sau một khắc đồng hồ, phía đông có năm người đi tới, một luồng khí thế cường đại hạ xuống, một hàng năm người đã rơi xuống trên Đăng Vân Đài, liền đứng một bên, cũng không qua bên này chào hỏi các vị Phó điện chủ, có thể thấy sự cao ngạo của bọn họ. 
Trong đám người kia, có Liễu Thanh Phong mà Long Thần quen thuộc, Liễu Thanh Phong không ngờ sau khi Long Thần đi vào sẽ gây ra nhiều chuyện như vậy, thậm chí còn đả thương sư đệ của mình, đương nhiên hắn cũng không có hảo cảm gì với sư đệ đó, lúc này cũng không biết mình nên đứng bên nào, lúng túng cười với Long Thần. 
Trịnh Đông Dương bên cạnh Liễu Thanh Phong, đang dùng ánh mắt phẫn nộ và thù hận nhìn Long Thần, đương nhiên Long Thần đâm một lỗ trên bụng của hắn, đã qua hơn một tháng, cũng nên khỏi rồi.  
Lúc này, Trịnh Đông Dương đang nói thầm bên tai ba vị võ giả khác.
Ba vị võ giả kia, đoán chừng chính là tam đại đệ tử mạnh nhất của Tà Long Điện chủ, rất ít lộ diện, nhưng danh khí vô cùng lớn. 
Ánh mắt Long Thần, nhìn về phía tam đại đệ tử này.  
Đầu tiên bắt mắt nhất chính là một nam một nữ tướng mạo khá giống nhau kia, rõ ràng là quan hệ huynh muội hoặc là tỷ đệ, tướng mạo của họ đều vô cùng nổi bật, tuấn nam mỹ nữ, nam thì khí vũ hiên ngang, toàn thân khí tức cương liệt, ấm áp như ánh mặt trời, nữ thì dịu dàng, nhu tình như nước, một đôi mắt sáng long lanh giống như biết nói. 
Mà khiến cho Long Thần kiêng kỵ nhất chính là vị nam tử nhỏ gầy, mặc áo vải xám đứng giữa. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.