Chương trước
Chương sau
Mọi người vô cùng mong đợi.
Đương nhiên, Long Thần không thể nào đánh bại được Nam Cung Liệt, lúc này Long Thần chỉ có thể coi như là đang kéo dài hơi tàn mà thôi.
“Răng rắc” một tiếng, trong quá trình liều mạng đối đầu với đối phương, xương tay của Long Thần bị bẻ gãy, Nam Cung Liệt nắm lấy cơ hội này tiếp tục công kích càng mãnh liệt hơn, cũng có lúc đã gần như dồn Long Thần vào tuyệt lộ. 
“Ha ha, tiểu tử, cách suy nghĩ của ngươi đúng là tốt, sức mạnh cũng rất khá, đánh với ta một thời gian lâu như vậy, chỉ cần ngươi có thể chống đỡ tiếp một phút, ta lập tức đưa ngươi vào Chân Vũ Đế Cung.”
Nam Cung Liệt vừa nói xong câu này, bất thình lình một trận kình phong xuất hiện trước mắt hắn, Tửu si Hàn Vẫn Tinh mặc trường bào xanh lam, người đầy mùi rượu bỗng nhiên chặn trước mặt hắn, không nói nhiều lời mà đưa tay kéo Long Thần lại, lôi hắn đi về hướng sứ giả Chân Vũ. Sau chớp mắt đã đến nơi, Hàn Vẫn Tinh ợ một cái đầy thỏa mãn, rồi ném Long Thần cho một người đàn ông mặc trường bào màu bích lục trước mặt, nói: “Nghe này, tên tiểu tử này thuộc về Tà Long điện của các ngươi, không phải các ngươi còn chưa rời đi sao, vậy thì lại thu thêm một tên đi.”
Người đàn ông mặc trường bào màu bích lục lập tức vội vã gật đầu, trận chiến đấu vừa rồi của Long Thần đã lọt vào mắt hắn, trong lòng kinh ngạc vô cùng, cho dù hai vị tiền bối không nói, hắn cũng sẽ trực tiếp đi mời Long Thần. Lúc này, hắn vội vàng đỡ lấy Long Thần, có thể thấy được người đàn ông này là người đứng đầu của hơn trăm sứ giả Chân Vũ xung quanh đây. 
Đầu Long Thần chóng mặt một hồi, còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, hành động của Hàn Vẫn Tinh khiến cho hắn cảm thấy có hơi kỳ lạ. Cái tên này sau khi đưa Long Thần đi xong, lại tìm một chỗ nằm vật xuống, dốc vò rượu trong tay, từng ngụm từng ngụm rượu thơm ngọt đầy kích thích lập tức đổ vào trong miệng hắn. Còn Nam Cung Liệt thì hùng hùng hổ hổ, cả mặt ủ rũ.
“Giải tán hết đi cho ta, trong vòng mười giây, các người ai còn ở trong quảng trường Thánh Vũ này, ta lập tức giữ các ngươi lại chỗ này đánh với ta ba ngày ba đêm.”
Nam Cung Liệt hùng hùng hổ hổ nói về phía hơn trăm vạn người đang vây xem, mọi người cũng mơ hồ mãi, thế nhưng nghe thấy lời nói của Nam Cung Liệt tức khắc trong lòng sợ hết hồn, tranh nhau chen lấn, mọi người vội vã rời đi, mãi đến khi trước mắt Nam Cung Liệt trở nên trống trải. Bọn họ biết rằng, sau này xem ra cũng không còn cơ hội nhìn thấy nhân vật Long Thần truyền kỳ này, bởi vì hắn vừa mới tới một ngày mà đã thành công đạt được cơ hội tiến vào Chân Vũ Đế Cung, vậy mà người khác tốn hơn trăm năm còn chưa đạt được cơ hội này. 
Hành động của Hàn Vẫn Tinh Nam Cung Liệt cũng không hiểu được, hắn đi tới trước mặt Hàn Vẫn Tinh, hai người nói nhỏ vài câu câu, không ai nghe được bọn họ đang nói cái gì. Lúc đang nói chuyện, Nam Cung Liệt quay đầu lại nhìn Long Thần một chút, trong mắt chợt vụt qua một chút vẻ nghi hoặc, sau đó lại tiếp tục nói chuyện với Hàn Vẫn Tinh.
Long Thần cũng không rõ nguyên nhân, những vẫn còn may là cuối cùng cũng coi như hoàn thành mục tiêu, hắn không cần chờ mười ngày nữa đã có thể lập tức tiến vào Chân Vũ Đế Cung một cách kiêu ngạo.
Ba nghìn đại điện, cường giả nhiều vô kể, hơn trăm vạn đệ tử Chân Vũ Đế Cung đang chờ hắn tới chinh phạt. 
“Ta là Liễu Thanh Phong, là người dẫn đội trong số sứ giả Chân Vũ tới thu nhận đệ tử mới của Tà Long điện, chúc mừng ngươi đã đạt được tiêu chuẩn của Tà Long điện để tiến vào bên trong ba nghìn đại điện của chúng ta, trở thành đệ tử của Tà Long điện, tên của ngươi là…”
Người đàn ông đỡ lấy Long Thần kia không quá uy nghiêm, có chút bình dị gần gũi, lúc này hắn tò mò nhìn Long Thần, trong ánh mắt có một chút ánh nhìn kính nể, chậm rãi nói.
“Ta là Long Thần.” Long Thần giới thiệu đơn giản một chút về mình, nhìn một vòng xung quanh, những đệ tử lần này cùng hắn tiến vào Chân Vũ Đế Cung đều ở bên cạnh dùng một ánh mắt kính nể nhìn hắn, còn những sứ giả Chân Vũ khác trong mắt cũng tràn đầy kinh ngạc. Nhân vật Long Thần này, cho dù vào một trong số ba nghìn đại điện cũng có thể nhanh chóng quật khởi, xem chừng nếu câu chuyện của hắn truyền ra ngoài, những trưởng lão kia xem ra sẽ chen chúc đến thu đồ đệ đi. 
Đối với biểu hiện đúng mực của Long Thần, Liễu Thanh Phong vô cùng hài lòng, hắn cười cười vỗ vai Long Thần, nói: “Hoan nghênh ngươi đến Tà Long điện, trở thành một thành viên mới của chúng ta. Tà Long điện chính là một trong ba nghìn đại điện, tổng cộng có ba vạn tám nghìn đệ tử, chờ đến “Đế Tinh” ngươi sẽ có thể trông thấy sự hùng vĩ của Tà Long điện rồi.”
“Đế Tinh” này chắc hẳn chính là chỗ Chân Vũ Đế Cung thực sự rồi.
Long Thần gật đầu, nói: “Rất hân hạnh có thể gia nhập vào Tà Long điện.” 
Bước vào Chân Vũ Đế Cung, đầu tiên chính là phải gia nhập một điện trong số ba nghìn đại điện. Lần này Tà Long điện thu nhận đệ tử mới, Long Thần không có cách nào để lựa chọn, từ trong miệng Liễu Thanh Phong, Tà Long điện có lẽ là một đại điện khá tốt đây, chí ít bên trong danh tự có một chữ “Long”.
Long Thần để lại cho Liễu Thanh Phong một ấn tượng rất tốt, không kiêu ngạo cũng không nóng nảy, trả lời thì hờ hững, rồi đến khi hắn chiến đấu lại bình tĩnh như vậy, tồn tại một loại ý chí trưởng thành vượt qua tuổi tác. Một người trẻ tuổi như vậy mà bồi dưỡng lên thì có khả năng sẽ trở thành chiêu bài của Tà Long điện.
Sức mạnh của Long Thần bây giờ, đến chỗ nào cũng là một chiếc bánh thơm. 
Sức mạnh của Liễu Thanh Phong là cảnh giới Thần Vũ cảnh tầng bốn viên mãn, cùng một đẳng cấp với Tô Dương, bây giờ trong mắt Long Thần không tính là mạnh, nhưng ít ra ngoại trừ Võ si và Tửu si, võ giả mạnh nhất nơi này nếu như ở U Minh phủ khẳng định sẽ tiếng tăm lẫy lừng, nhưng hiển nhiên ở bên trong Chân Vũ Đế Cung thì chỉ là một nhân vật nhỏ trong một trong số ba nghìn đại điện mà thôi.
Thật sự đến được Chân Vũ Đế Cung, nơi đó mới có đầy cường giả.
“Vốn dĩ chúng ta đã chuẩn bị mang đệ tử rời đi, không ngờ tới ngươi lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, bây giờ chuyện đã kết thúc, chúng ta cũng nên trở về Đế Tinh để tránh trì hoãn hành trình.” Liễu Thanh Phong cười cười, chào hỏi những người khác rồi lại giải thích một lần cho Long Thần. 
“Được.” Long Thần gật gật đầu, rồi cùng với những người trẻ tuổi khác mới gia nhập Chân Vũ Đế Cung tuân theo sự sắp xếp của các sứ giả Chân Vũ. Vì biểu hiện nổi bật của Long Thần, những người trẻ tuổi khác cũng không hề ghét hắn, ngược lại lại rất kính nể và tôn trọng, lúc này đã có mấy người trò chuyện với Long Thần, trong đó bao gồm cả mấy người Chung Ý và Giản Linh lúc trước.
Trên người Long Thần không hề có thái độ vênh váo khinh người mà lại rất dễ gần, rất nhanh đã cùng nói chuyện với những người trẻ tuổi sau này sẽ cùng tu luyện ở một nơi.
“Ta đến Thánh Vũ Cung đã một năm, một năm này xem như là cơn ác mộng của cuộc đời ta đi, liều mạng tu luyện, cuối cùng đến ngày hôm nay đã hoàn thành sức mạnh mạnh mẽ nhất cuộc đời ta, bước chân vào Thánh địa võ học đỉnh cao của đại lục Long Tế. Ngươi thì lại tốt, mới một ngày đã vào rồi, hơn nữa còn uy phong như vậy.” Một người đàn ông trong đó cười khổ nói. 
“Đó là do hắn có sức mạnh, nếu như là ngươi, dám đối chiến với Võ si tiền bối lâu như vậy sao.”
Nhớ tới Nam Cung Liệt, mỗi người sởn cả tóc gáy.
Long Thần hiểu ý nở một nụ cười, trong lòng hắn cảnh giác, nhìn về phía Nam Cung Liệt và Hàn Vẫn Tinh, lúc này hai người đó vậy mà cũng đang nhìn mình. Trong mắt có một loại cảm xúc không tên, Long Thần ngây ra, thầm nói: “Biểu hiện sau này của bọn họ rất lỳ lạ, chẳng lẽ Chân Vũ Đế phách của ta đã bị phát hiện, đây cũng là đồ của Chân Vũ Đế Cung, nhưng nếu như đã phát hiện rồi tại sao bọn họ không mau tranh thủ thời gian cướp đoạt.” 
Khi Long Thần còn đang đủ loại suy nghĩ không thể lý giải được, Nam Cung Liệt kia bỗng nhiên nói: “Liễu Thanh Phong, bảo điện chủ của các ngươi chăm sóc thật tốt vị tiểu huynh đệ này, nếu như không bồi dưỡng tốt, Nam Cung Liệt ta đây sẽ lập tức tới nhà hắn tóm về.”
Trong lòng Liễu Thanh Phong đổ mồ hôi, lập tức vội vàng gật đầu, trong lòng hắn đoán rằng nhất định biểu hiện nổi bật của Long Thần đã khiến cho Nam Cung Liệt thích thú, mới có thể nói ra lời như vậy. Vị lão tổ tông đến từ nơi trung tâm nhất của Chân Vũ Đế Cung này, cho dù là điện chủ Tà Long điện cũng không dám tùy tiện trêu chọc.
Trong lòng Long Thần càng nghi ngờ hơn. 
Chân Vũ Đế Cung là nơi thích hợp nhất mà Linh Hi lựa chọn vì Long Thần, Long Thần không thể vì chút chuyện này mà bỏ dở nửa chừng, hơn nữa dường như đối phương không hề có ác ý. Nghĩ tới đây, Long Thần lập tức dứt bỏ chuyện này ra khỏi đầu, mà chuyên tâm vào chuyện của Chân Vũ Đế Cung.
Đi theo bước chân đám người Liễu Thanh Phong, một đám người mới Long Thần tò mò nhìn xung quanh. Đầu tiên bọn họ đi vào khu vực cấm của Thánh Vũ Cung, đây là một tòa đại điện trống trải, bên trong tòa đại điện, ước chừng tiến lên phía trước khoảng hơn mười dặm, Liễu Thanh Phong quay đầu lại nhìn mọi người, nói: “Con đường thông tới Đế Tinh, Thông Thiên Võ Đạo đã ở ngay trước mắt, Đế Tinh chắc chắn là giấc mơ cả đời của rất nhiều người các ngươi đi, đã như vậy, vậy hãy đi theo ta.”
Ở trước mắt Liễu Thanh Phong xuất hiện một cánh cổng lớn màu xanh lam đầy ánh sao lấp lánh giống như là bảo thạch vậy, trên hai cánh cửa lớn, bên trên xuất hiện một dòng võ tự giống như đúc từ vàng lỏng, mà vào lúc này võ tự từ từ bị chia ra làm hai nửa, cánh cửa lớn màu xanh lam ầm ầm mở ra. 
Ánh sao sáng lấp lánh ập vào mặt, ánh sáng khiến Long Thần vội vã nhắm mắt lại.
Khiến cho Long Thần cảm nhận sâu sắc nhất đó chính là, Đế linh khí này dường như hóa thành thể lỏng, xoay quanh trong không trung. Đế linh khí phả vào mặt vô cùng đậm đặc, nếu so với bên ngoài thì đậm hơn gấp trăm lần, đây là nơi mà Long Thần thấy Đế linh khí dày đặc nhất, lại khủng bố như vậy. Ở nơi này, cho dù là bất cứ một người của trấn Bạch Dương trong lãnh thổ Vạn Quốc mà tới nơi này xem chừng sẽ có thể tu luyện tới Tam đại võ cảnh đi.
Có lúc, môi trường mới là nguyên nhân tạo thành sự chênh lệch lớn nhất. 
Người trong lãnh thổ Vạn Quốc cũng không phải là không có thiên phú về võ đạo lắm, mà là do môi trường ở vị trí của bọn họ thật sự là quá tệ.
Sau khi Long Thần đã thích ứng với ánh sao, hắn trợn to hai mắt mới có thể thấy rõ ràng cảnh tượng trước mắt, còn những người bên cạnh kinh ngạc thốt lên một tiếng ca ngợi, bọn họ đều là lần đầu tiên trông thấy Chân Vũ Đế Cung thực sự, trên thực tế, cái mà bọn họ thấy chỉ là Thông Thiên Võ Đạo.
Thông Thiên Võ Đạo là con đường thông tới Đế Tinh. 
Còn những cánh cửa lớn chính là lối vào Thông Thiên Võ Đạo, ngẩng đầu nhìn ra xa, chỗ Long Thần xuất hiện một con đường hoàn toàn do Đế linh khí ở thể rắn tạo thành. Con đường này lơ lửng giữa hư không, thực ra bên dưới cũng phải phải là bóng tối vô tận mà là những tầng mây, nói là tầng mây, nhưng thực ra là Đế linh khí ở trạng thái lỏng tạo thành những đám mây.
Thông Thiên Võ Đạo lấp lánh những ánh sao màu xanh lam và màu tím vô cùng tráng lệ, những tầng mây trên trời cũng không chỉ vỏn vẹn có màu trắng mà còn mang những màu sắc khác, giống như là cầu vồng.
Bên trong vô số những áng mây, Thông Thiên Võ Đạo tỏa ra những ánh sao màu tím, thông tới một nơi sâu thẳm không biết tên. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.