Sau khi đến Thần Vũ cảnh tầng hai, Long Thần đã bắt đầu mở ra thần thức. Cảm giác của thần thức rất kỳ diệu, cho dù Long Thần nhắm mắt lại, chặt đứt những cảm nhận khác, hắn vẫn có thể sử dụng con mắt của thần võ hồn, nhận ra từng chút từng chút một biến động nhỏ xung quanh. Không cần đến con mắt cũng có thể thấy tất cả mọi thứ xung quanh, tuy rằng chỉ trong vòng mười mét, nhưng sau khi đẳng cấp của Long Thần tăng lên, đôi mắt vô hình này đã có thể mở rộng thần thức trong khoảng cách mười vạn dặm.
Từng cái cây ngọn cỏ bên trong mười vạn dặm, thu hết vào trong tầm mắt của hắn.
Đây chính là chỗ kinh khủng của thần thức, cũng là phương thức thông tới con đường của thần linh.
Bên trong phạm vi một dặm của Phệ Linh Yêu Đồng, thật sự cũng không có người hay là bất kể sự tồn tại của khí tức sinh mệnh nào.
“Không phải nói là bên trong Thánh Vũ Cung này có trăm vạn đệ tử ngoại môn sao, tại sao đến một người cũng không thấy, Thánh Vũ Cung cho dù lớn, cũng không thể lớn đến mức như vậy được.” Trong lòng Long Thần đầy nghi hoặc.
Trong đầu hơi hỗn loạn, sau khi bước lên hành trình, nỗ lực theo đuổi Linh Hi, hắn đã dứt bỏ những tâm tình phức tạp trong đầu, khiến cho bản thân trở nên cứng rắn hơn, như vậy những chuyện mà hắn suy nghĩ sẽ rất thuận lợi. Tuy rằng xung quanh không có ai, Long Thần vẫn quyết định đi sâu vào bên trong, có thể ở sâu bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1781584/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.