"Tỉnh táo lại đi." Đằng Long làm hết bổn phận của phu quân, vất vả ổn định Diệp Tích Chi. Theo đòn tấn công vừa rồi của Diệp Huyên, lão ngửi được mùi khủng bố.
"Quả không hổ là cao thủ đã vượt qua được Nhân Phong kiếp. Chỉ tuỳ tiện ra tay thì chúng ta khó mà tránh được." Đằng Long vừa an ủi Diệp Tích Chi, vừa nhìn Diệp Huyên đầy tán thưởng.
Lúc này trên người Diệp Huyên tràn ngập thứ hơi thở huyết sắc hiếm thấy, kỳ thực từ trên người phụ nữ dịu dàng này khó mà cảm nhận được loại hơi thở ấy.
"Nói cho ngươi biết, nếu ngươi còn ăn nói quá đáng, lần sau ta không phải là tát ngươi một cái mà sẽ chặt đầu ngươi xuống luôn. Ngươi đừng có hoài nghi. Nếu ngươi lại ra tay với người của ta, ta sẽ không khách khí với ngươi đâu, Diệp Tích Chi!"
Lời này của Diệp Huyên đầy sức chấn nhiếp. Mấy người ban nãy giễu cợt Long Thần đều ngậm miệng lại. Những gì Diệp Huyên vừa thể hiện vừa rồi thật quá khủng khiếp, ngay cả Diệp Tích Chi khi nhớ tới cũng thấy nóng ruột. Bà ta là đương sự nên biết được Diệp Huyên mạnh như nào. Vừa rồi Diệp Huyên chỉ tuỳ tiện quăng một cái tát mà bà ta thậm chí còn cảm thấy không thể né tránh.
Nếu Diệp Huyên mà vung kiếm, chẳng phải bà ta sẽ bị giết chết luôn sao?
Đương nhiên lúc trước bà ta coi thường Diệp Huyên nên mới bị đánh trúng như vậy. Nhưng Diệp Huyên mạnh là điều không thể nghi ngờ.
Cảm thấy vị tiểu cô nương này không còn là người mà mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1781501/chuong-1063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.