Chương trước
Chương sau
Long Thần gật đầu, đứng lên, hướng lôi đài số một bay đi.
“Ít nhất, Thần huynh cũng đánh một trận cuối cùng!”
Trận Chiến đấu hôm nay đối với Long Thần chẳng có huyền niệm gì cả, cho nên đám người Diệp Huyên căn bản là không lo lắng.
Rất nhiều người thấy Long Thần bay xuống.
Chuyện này ý nghĩa, Long Thần thật đúng là người tham chiến.
Rất nhiều người đang nhìn Long Thần, thế nhưng Long Thần cảm giác được có hai đạo mục quang đặc biệt mãnh liệt, một đạo trong đó chính là Tô Tuyết U Minh Quân, cái này cũng không ngoài ý Long Thần mà một đạo mục quang khác, là đến từ trong một đại gia tộc, Long Thần ngẩng đầu nhìn lại, lúc trước nghe Diệp Hiên phân tích, đây là người Công Tôn gia tộc, coi như là gia tộc số một số loại tại U Linh chủ thành.
Tại trong vòng vây người Công Tôn gia tộc, có một thiếu niên trẻ tuổi, thoạt nhìn còn nhỏ hơn cả Diệp Hiên, dựa theo tiêu chuẩn vạn quốc cường lực, bộ dáng khoảng chừng mười bốn tuổi, lúc này đang dùng ánh mắt lừng lực, nhìn Long Thần.
“Nói cách khác, đối thủ của ta ở trận đấu đầu tiên là vị này rồi?”
Long Thần suy đoán không sai.
Tên tiểu tử này, Long Thần đã xem qua tài liệu của hắn, chính bởi vì là nhân vật tuyệt đỉnh, Diệp Hiên mới đem tài liệu của hắn cho Long Thần xem qua, tại U Linh chủ thành, trước khi Diệp Hiên tới, thiếu niên có tên là Công Tôn Vô Địch, được coi như là nhân vật số một số hai, tại trong võ đạo tranh tài, xem chùng ngoại trừ Long Thần và Tô Tuyết ra, người này có thể lọt vào trước năm, thậm chí là trước ba, coi như là một kình địch!
Trước khi Tô Tuyết không xuất hiện, Diệp Huyên cho rằng, Long Thần hẳn là đánh một trận cuối cùng với Công Tôn Vô Địch.
Long Thần cúi đầu, cũng không nhìn nữa, sớm muộn gì cũng đánh nhau, cho nên hắn cũng không thèm để ý tới, biết điều đi tới lôi đài số một, quả nhiên tiểu thiếu niên tên Công Tôn Vô Địch kia, cũng giống như vậy tiến về phía lôi đài số một, về phần Tô Tuyết, dưới sự phân bố ở nơi này, sớm đã chạy đi đâu không biết.
Hơn hai vạn người, chia thành hơn một trăm tổ, tụ hợp lại bên cạnh hơn một trăm lôi đài.
Đợi trật tự an ổn xong xuôi, lúc này Độc Cô Quần mới tuyển bố đối chiến chính thức bắt đầu. Trên mỗi cái lôi đài, đều có ba trọng tài Thiên Vũ cảnh cụ trong có không ít cường giả Thần Vũ cảnh ở trên không dò xét, mười mấy Thần Vũ cảnh, có thể vững vàng nắm giữ một trăm lôi đài này.
“Chuẩn bị xong rồi mà nói, hai người có mã số giống nhau, đều lên đài một lượt đi, võ đạo tranh tài U Linh chủ thanh, chính thức bắt đầu!”
Độc Cô Quân làm cho tiếng hô đầy nhiệt huyết người ta tăng vọt, vang dội khắp U Linh diễn võ trường.
Trên mỗi cái lôi đài, người dự thi dưới sự khống chế của trọng tài, thành thật ra sân, lôi đài số một tụ tập không ít ánh mắt, bởi vì nơi này có một Công Tôn Vô Địch, còn có một Long Thần làm cho người người chủ mục.
Đối với thực lực Long Thần, mọi người phi thường tò mò.
Mã số Long Thần, mọi người đều biết, cho nên khi vị trọng tài kia còn chưa tuyên bố, hắn là người thứ nhất trực tiếp đi lên lôi đài dài rộng khoảng chừng khai trăm thước, thổ địa tam đại đế vực nổi tiếng cứng rắn, lại càng không cần phải nói tới lôi đài đây, Long Thần dùng sức dậm chân, cũng chỉ khiến cho nó hơi chút rung động thôi.
“Đối thủ Long Thần là ai? Ngàn vạn lần đừng ở trận chiến đầu tiên đụng phải tên tiểu tử Công Tôn Vô Địch.”
Đám người Diệp Hiên, có chút khấn thương nhìn bên dưới.
Ngay lúc này, vị trọng tài tuyên bố: “Trận chiến lôi đài số một, Công Tôn Vô Địch và Long Thần, ra sân!”
Thanh âm này vừa phát ra, quả nhiên có vô số tiếng kinh hô.
Hơn vạn trận đấu, thật sự rất khó có một hai trận đấu hấp dẫn, mỗi một võ giả tương đối nổi danh, tự nhiên hấp dẫn ánh mắt cũng tương đối nhiều, Công Tôn Vô Địch bởi vì danh tiếng mà Long Thần thì là bởi vì hắn lúc nãy ngồi cạnh Diệp Huyên.
Nếu như Long Thần đánh trận đầu tiên mà thua, vậy Diệp Huyên có hay không mất thể diện?
Trận chiến đầu tiên, là một trận chiến trọng yếu như thế, phần lớn ánh mắt, đều tập trung ở nơi này, bao gồm đám người Diệp Huyên.
“Nếu như Long Thần ngay cả Công Tôn Vô Địch cũng đánh không lại, rất hiển nhiên hắn không phải là đối thủ Tô Tuyết.”
Diệp Huyên nói.
“Công Tôn Vô Địch?”
Cách đó không xa, Trần Liễu bĩu môi, cười vì một tiếng,
“Đối thủ của hắn, lại là Công Tôn Vô Địch?”
Tống Dương và Tống Vũ Xuân cũng cười, Long Thần vận khí tỏa sự quá tệ, trận chiến đấu tiên đã gặp phải cao thủ như thế, cho dù nhân phẩm của hắn hổ phát miễn cưỡng thắng được, cũng sẽ bị thương, chỉ cần bị thương, trận chiến kế tiếp, sẽ không làm nên trò trống gì.
“Khai chiến!”
Tại dưới mấy vạn ánh mắt nhìn chăm cho trận chiến thứ nhất chính thức khai màn, một số lỗi đài, nói thí dụ lôi đài Tô Tuyết, đều có trong nháy mắt đã phân ra thắng bại, cho nên khi hai chữ khai chiến được phát ra, kỹ thuật có trận đấu đã kết thúc.
Dĩ nhiên, ở bên phía Long Thần còn chưa bắt đầu.
“Ngươi là ai?”
Công Tôn Vô Địch cảnh giác nhìn Long Thần, hắn cũng nhìn thấy Long Thần ngồi cạnh Diệp Huyên.
“Không nghe thấy tên của ta sao? Long Thần, đừng lãng phí thời gian nữa, động thủ đi!”
Long Thần lười nói nhảm cùng hắn, nói xong một câu, trực tiếp động thủ.
Công Tôn Vô Địch còn chưa từng thấy qua người có tư tưởng như vậy.
Trước khi đối chiến, sẽ mắng mỏ mấy câu, gia tăng không khí, lúc đó mới coi là tương đối hữu tình.
“Mọi người nói đi, thiếu niên bên cạnh vị Thành chủ, có thể ở trong tay Công Tôn Vô Địch, chống đỡ được mấy chiêu?”
“Thiên Vũ cảnh cửu trọng, đánh với Thiên Vũ cảnh thất trọng, chịu được một chiêu của Công Tôn Vô Địch cũng không tệ. Chênh lệch trong chuyện này, căn bản là như trời với đất.”
Người Công Tôn gia tộc, đều nở nụ cười tươi, hình như Công Tôn Vô Địch đã giành được thắng lợi vậy.
Đúng lúc này, Long Thần không có chút dấu hiệu nào đã động thủ.
Lân phiến màu đỏ như máu, trong nháy mắt bao phủ thân thể của hắn.
“Tốt cho sát khí mãnh liệt, cái biến thân này...”
Ở trên đài cao, Diệp Huyên sắc mặt cả kinh, nàng thân là người có Thất Sát huyết mạch, đối với sát khí vô cùng nhạy cảm, Long Thần với khí tức Thải cố Huyết Linh Long, làm cho nàng cảm thấy một tia kiêng kỵ từ tâm linh.
“Có lẽ, hắn là người thích hợp tu luyện công pháp của gia tộc, chỉ tiếc xuất hiện một Tô Tuyết.”
Thế nhưng, nàng nhạy cảm, quả nhiên cảm giác được chân nguyên Long Thần, gia tăng lên rất nhiều. Hơn nữa kiếm hồn của hắn, quyền sáo trên tay, theo Diệp Huyên, Long Thần thật sự đánh một trận với Công Tôn Vô Địch.
Công Tôn Vô Địch nổi giận, bởi vì Long Thần không cho hắn mặt mũi, nói động thủ liền động thủ.
“Đáng chết!”
Khẽ quát lên một tiếng, Công Tôn Vô Địch điểm mũi chân một cái, cả người giống như một đạo quang tuyến, tốc độ cực nhanh, hướng Long Thần bay thẳng tới.
Công Tôn gia tộc, có lẽ là gia tộc Tiên thiên thân thể, tự nhiên Công Tôn Vô Địch đã thức tỉnh loại thể chất này rồi, nó có tên là “Yêu Bằng Kim Sí”, điều này sẽ đưa đến, Công Tôn gia tộc, tại phương diện tốc độ, tự nhiên chiến ưu thế
Đây là tư liệu Long Thần lấy được từ Diệp Hiên, kể từ Công Tôn Vô Địch biểu hiện mà xem, quả nhiên rất nhanh.
Thế nhưng, so với Long Thần, vẫn còn kém quá xa.
Ngay khi Công Tôn Vô Địch nhanh chóng xông về phía Long Thần, Long Thần cười một tiếng, cả người hóa thành một đạo tia chớp màu vàng, trong nháy mắt xuất hiện ở phía sau lưng Công Tôn Vô Địch đang di động tốc độ cao, giờ phút này, tất cả mọi người đều dại ra.
“Ta ở phía sau người này.”
Long Thần nói.
Công Tôn Vô Địch ngạc nhiên quay đầu lại.
Long Thần một quyền đấm vào mặt của hắn.
Răng rắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.