Chương trước
Chương sau
Lúc này, mấy tên Bách phu trưởng, đang nhàm chán nói chuyện phiếm, chuyện trên trời dưới đất, nghe được tiếng bước chân, bọn họ vội vàng quay đầu lại, người bên trong đi ra ngoài là chuyện rất bình thường, ghi danh một cái là được rồi, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng Long Thần, trong nháy mắt bọn họ liền ngây dại.
“Ngươi... ngươi còn sống đi ra?”
“Tống Dương... Thiên phu trưởng không phải đem ngươi...”
Tại trong mắt bọn hắn, Long Thần sớm đã ngủm củ tỏi.
Long Thần nơi nào quản bọn hắn nghĩ khỉ gió gì đó, hắn trực tiếp nói: “Không phải là muốn ghi danh sao? Nhanh lên một chút đi.”
Một Bách phu trưởng trong đó có chút lúng túng lật quyển sổ ra, tên Long Thần sớm đã bị gạch lên màu đỏ rồi, chuyện này đại biểu Long Thần sớm đã tử vong.
Nửa năm thời gian, không động tĩnh gì cũng có khối người, chẳng qua là bởi vì có Tống Dương đi vào trong đó, bọn họ liền cho rằng Long Thần sớm đã chết.
“Cái tên, ngại quá.”
Bách phu trưởng kia lúng túng nói.
Chỉ là bọn hắn nghi hoặc, Long Thần rốt cuộc làm sao sống được?
“Đi.”
Sau khi dùng bút màu đen ghi tên của mình xong, Long Thần không nói hai lời, trực tiếp chạy ra khỏi Sinh Tử doanh, cửa ra vào huấn luyện doanh U Minh quân, là phụ cật Linh đấu thú tràng, Long Thần biết ở chỗ nào, hắn giống như một trận toàn phong, hướng của cả mà đi.
Trên thực tế, U Minh Quân, ở trong huấn luyện doanh, nếu như không nhận được mệnh lệnh mà nói, nhất là binh sĩ, là không có quyền loại dễ dàng đi ra huấn luyện doanh Minh quân.
Đại môn huấn luyện doanh, có hai Thiên phu doanh thủ vệ, có nghĩa nơi này có hai cường giả Thần Vũ cảnh, hôm nay một trong hai Thiên phu truớng có một người là Dã Lang doanh.
Tống Dương đang thích ý cùng với một Thiên pu trưởng khác ngồi ở trong lương định nghỉ mát, vị Thiên phu trưởng kia Long Thần cũng nhận thức, chính là Tề Bằng anh tư oai hùng.
“Tống Dương, tôn tử của người không tệ nhá. Nhìn tình huống này, không tới một năm nữa, là có thể đến Thiên Vũ cảnh cửu trọng rồi.”
Tề Băng có chút tán thưởng nói.
Lúc này, Tống Vũ Xuân mới rời khỏi nơi này thôi.
Lúc trước, Long Thần sau khi vào U Minh chiến trường khoảng hai tháng Tống Vũ Xuân mới lần nữa gia nhập U Minh Quân, Tống Dương đã tốn rất nhiều khí lực, mới thuyên chuyển Tống Vũ Xuân đến làm thủ hạ của mình, Tống Vũ Xuân bây chừ đã là một Ngũ trưởng, trên người cũng có không ít chiến công, chỉ cần thực lực của hắn tới Thần Vũ cảnh cửu trọng, Tống Dương lập tức để cho hắn làm Bách phu trưởng.
Chỉ cần bồi dưỡng Tống Vũ Xuân, Tống Dương liền có người kế nghiệp.
“Chỉ là, tiểu tử này tâm tư đều đặt ở trên trang phục, nếu như thật tình tu luyện, sớm đã có thành tựu vô cùng cao minh rồi.”
Tống Dương khiêm tốn nói.
“Cũng được xem như là tiến bộ rất lớn rồi, Long Thần lúc trước đánh bại hắn, nếu như còn sống mà nói bây chừ cũng không phải là đối thủ của hắn”
Tề Băng nói.
“Long Thần?”
Tống Dương nhớ lại nhân vật này.
“Nửa năm không có tin tức gì, lấy thực lực của hắn đi U Minh chiến trường, hẳn là mất mạng.”
Tống Dương thoải mái cười nói.
Tất cả người đối chọi với hắn, đều không có kết quả tốt.
Khi mà hai người đang còn trò chuyện vui vẻ, tại đại môn rộng lớn huấn luyện doanh, thế nhưng truyền tới một trận xôn xao.
“Chuyện gì xảy ra?”
Tống Dương trùng con người hỏi.
“Hồi Thiên phu trưởng, một binh sĩ tên là Long Thần, không có khẩu tín Thiên phu trưởng thế nhưng muốn mạnh mẽ xông đi ra ngoài!”
Một gã binh sĩ U Minh quân chạy tới, khẩn trương nói.
“Long Thần?”
Tống Dương và Tề Băng hai mặt nhìn nhau, không nói hai lời bọn họ đứng dậy hướng cửa chính bay đi.
Long Thần còn không biết, muốn ra khỏi nơi này còn phải nhận được sự đồng ý của Thiên phu trưởng.
Nếu như biết như vậy, hắn liền trực tiếp, dùng huyết độn chạy đi. Không như hiện tại bị đông đảo U Minh quân vây lại, hai Thiên phu doanh, tổng cộng có hai ngàn người, trong đó có hai mươi Bách phu trưởng.
Long Thần đã đánh qua trăm Bách phu trưởng, nói thật Thiên Vũ cảnh cửu trọng lúc này ở trong mắt của hắn thật sự không đủ nhìn. Hắn bây giờ có Diệp Hiên một cái bùa hộ mệnh, tự nhiên lười tán dóc với bọn hắn, dù sao tỉnh mệnh Diệp Hiêm trọng yếu hơn, hắn đang muốn trực tiếp xông ra ngoài, chợt thấy một người cản ở trước mặt của mình, chính là Tống Vũ Xuân.
Bởi vì cái gọi là thù nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt.
Dĩ nhiên, đỏ mặt hơn là Tống Vũ Xuân, Long Thần lúc trước đánh bại hắn, cho hắn một cái cảnh tỉnh. Từ đó về sau hắn lâm vào trong vòng xoáy bị cười nhạo, nếu như không phải còn gia gia của hắn, hắn sợ rằng đã vĩnh viễn trầm luân rồi.
Hắn tiến vào U Minh quân, mục đích lớn hơn nữa đó là vào đây làm thịt Long Thần, thế nhưng sau khi đi vào, bận rộn những chuyện khác, thì Long Thần đã đi U Minh chiến trường rồi.
Kế tiếp, tất cả mọi người đều cho là Long Thần tử vong, cho nên hắn cũng chưa từng truy cứu tới.
Nhưng bây giờ, Long Thần vẫn còn sống sờ sờ đứng ở trước mặt của hắn.
Thấy trong ánh mắt thiếu niên này lạnh như băng, tràn đầy ngạo khí, lửa giận trong mắt Tống Vũ Xuân càng thêm thiêu đốt, xung phong hướng Long Thần giết tới.
“Ngươi không có Thiên phu trưởng chấp thuận, lại dám xông ra khỏi huấn luyện doanh U Minh Quân, Long Thần, ngươi đây là phạm tử tội, nhận lấy cái chết!”
Dứt lời, hắn thi triển ra thực lực tăng trưởng gần đây, Âm Dương Cửu Trọng Luân càng thêm cường đại hướng Long Thần đánh tới, những người bên cạnh vội vàng tránh ra, nếu là bị tôn tử Thiên phu trưởng liên lụy, vậy thì ngậm bồ hòn làm ngọt.
Nói thật, Tống Vũ Xuân Thành động cũng không phải là hợp pháp, hắn chỉ là Ngũ trưởng, nơi này còn không ít Bách phu trưởng, không tới phiên hắn xuất thủ, hơn nữa còn ra tay độc ác.
Bọn họ chỉ có thể mặc niệm cho Long Thần thôi, ai bảo Long Thần không việc gì làm đi đắc tội với người này?
Mắt thấy, công kích kia cách Long Thần càng lúc càng gần, sẽ đánh ngã Long Thần, đúng vào lúc này, thân thể Long Thần đột nhiên biến mất, thời điểm xuất hiện lần nữa, đã ở phía sau Tống Vũ Xuân, đột nhiên ra chân, đá vào cái mông căn tròn của Tống Vũ Xuân, nhất thời ba một tiếng thật lớn, Tống Vũ Xuân phát ra tiếng kêu duyên dáng kinh thiên động địa, thân thế ầm ầm ngã nhào xuống đất, hõm sâu vào trong mặt đất, hiện lên hình chữ Đại – nằm giang tay giang chân, không chút nhúc nhích.
Mọi người vẻ mặt ngốc trệ.
“Thật là mạnh!”
“Làm sao có thể mạnh như vậy!”
“Ta đoán tiểu tử này, có phải là đến Thần Vũ cảnh rồi?”
“Không thể nào, Thần Vũ cảnh không chỉ có loại trình độ này, tu vi của hắn vô cùng tiếp cận Thần Vũ cảnh. Nhưng mà vẫn không phải đối thủ Thần Vũ cảnh, võ giả Thần Vũ cảnh, phải trải qua nghi thức “Thiên đạo quán đỉnh”, cái loại khí tức thiên đạo kia, không có ở trên người Long Thần.”
Ngay khi mọi người đang còn nghị luận, Tống Dương và Tề Băng hai đại Thần Vũ cảnh đến rồi, Tống Dương định thần nhìn lại, tiểu tử ở trong đám người, không phải là Long Thần lúc trước mà mình muốn giết sao?
Mắt thấy thứ hai, hắn liền nhìn thấy được tôn tử của mình bị dẫn dưới chân, trong nháy mắt, lửa giận trong lồng ngực bùng bùng bốc cháy, không nói hai lời, hắn muốn trực tiếp giết chết Long Thần, thế nhưng lúc này Tế Băng ngăn chặn ở trước mặt hắn, đầu tiên là ngăn lại hành động của hắn, sau đó lạnh lẽo nhìn Long Thần, nói: “Long Thần, người đang ở trong huấn luyên doanh U Minh quân chẳng những xông loạn, hơn nữa còn đánh đồng liêu bị thương, người đã xúc phạm quân kỷ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.