Chương trước
Chương sau
"Thần huynh, sao lại là ngươi?"
Diệp Hiên mở to đôi mắt, sau khi nhìn thấy tướng mạo Long Thần, đôi mắt có chút dại ra.
Diệp Hiên vừa mới hỏi xong, sát thủ đối diện đã nhớ ra được Long Thần từng chạy thoát trước mặt hắn một lần, lần này hắn liền có đề phòng.
"Có thể trốn thoát ở trong tay ta lần đầu, nhưng mà ngươi còn có thể trốn thoát được lần thứ hai sao?"
Tốc độ Thần Vũ cảnh nhị trọng, so với Long Thần bây giờ nhanh hơn không ít, chỉ trong nháy mắt, cường giả Thần Vũ cảnh kia đã hóa thành một đường chỉ màu xanh đen, vọt tới trước mặt Long Thần.
"Bắc Minh Thần Chưởng."
Long Thần thoạt nhìn mặc dù là một tiểu tử không tới Thần Vũ cảnh, nhưng sát thủ kia lần trước đã xem thường Long Thần nên mới ăn quả đắng, để cho Diệp Hiên chạy trốn, lần này sao hắn có thể phạm sai lầm như vậy được nữa, cho nên trước tiên hắn liền hướng Long Thần sử dụng sát chiêu.
Bắc Minh Thần Chưởng chính là kỹ nhị phẩm chỉ thuộc về U Minh quân, chỉ cần là người cấp baacjk Vạn phu trưởng trở lên mới có tư cách tu luyện, uy lực so với Sát Thần Tâm Kinh cường đại hơn nhiều.
Lúc này, Long Thần cảm giác được thiên địa bị đóng băng, cỗ chí âm chí hàn điền cuống vọt tới hắn, trong đó bao hàm thần nguyên hùng hồn của sát thủ vượt xa Long Thần.
Trong nháy mắt, Long Thần lâm vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm.
Nơi này không phải là U Linh chủ thành, tại U Linh chủ thành mà nói thì sát thủ kia không dám giữa ban ngày ban mặt mà truy sát Long Thần, nhưng ở nơi này là U Minh chiến trướng, Long Thần cho dù có thể sử dụng huyết độn cũng không biết có thể chạy thoát sự khống chế của cường giả đây hay không?
"Long Thần, đi."
Thấy Bắc Minh Thần Chưởng, trong lòng Diệp Hiên chấn động, trong ánh mắt dường như đã toát ra sự tuyệt vọng.
Thế nhưng, Long Thần lại vô cùng tỉnh táo.
Thời điểm Bắc Minh Thần Chưởng công kích tới, Long Thần đột nhiên giơ tay trái lên, trên tay trái của hắn có tia chớp màu vàng điên cuồng vây quanh, đồ án tại nơi lòng bàn tay thế nhưng vào lúc này lại nứt ra một cái khe, một cự lôi thú màu vàng hoàn toàn do tia chớp màu vàng tạo thành, chi chít từ trong đó ầm ầm giết ra.
Lôi Đình tiểu thú màu vàng nuốt chửng mấy chục thần tinh và vô số hoàng tinh, tại thời điểm đối mặt với Bắc Minh Thần Chưởng phòng thích lực lượng của bản thân ra ngoài, đây là một lực lượng có tính hủy diệt phi thường, trong nháy mắt tia chớp màu vàng đã tràn ngập toàn bộ thế giới này, bổ đại địa xung quanh thành từng cái khe rãnh rất sâu. Lôi Đình tiểu thú màu vàng che khuất cả bầu trời, điên cuồng phát ra từng đợt gầm thét, trong nháy mắt cùng Bắc Minh Thần Chưởng giao nhau.
Tia chớp màu vàng cực nóng và thô bạo, mà Bắc Minh Thần Chưởng là âm hàn. Không thể nói Thần Vũ cảnh nhị trọng là lực lượng mà Long Thần hiện tại hoàn toàn không cách nào chống đỡ được, nhưng Lôi Đình tiểu thú màu vàng sau khi hấp thụ vô số hoàng tinh, lực lượng tích tụ chung một chỗ càng thêm kinh khủng.
Lôi Đình tiểu thú màu vàng bạo rống bôn đào, chi chít như tia chớp, nuốt hết sạch hàn khí của Bắc Minh Thần Chưởng.
"Đây là đồ quái quỷ gì vậy, làm sao có thể?"
Sát thủ Thần Vũ cảnh nhị trọng vô cùng khiếp sợ, Lôi Đình tiểu thú màu vàng chẳng những hủy diệt Thần kỹ nhị phẩm của hắn mà còn công kích hắn, trực tiếp đánh bay hắn, lôi đình màu vàng tùy ý phá hư thần võ thân thể hắn, nhất thời một cỗ thịt nướng truyền đến.
Da tay của hắn có chút đen thui, phần lớn các bộ phận hoàn toàn bị đốt thành màu đen đồng thời một ngụm máu tươi cũng được phun ra ngoài, thối lui vô số bước.
"Tiểu Kim, trở lại."
Lôi Đình tiểu thú màu vàng tựa hồ hướng Long Thần tranh công. Để cho Lâm Thần hỏng mất chính là Lôi Đình tiểu thú màu vàng hấp thu nhiều lực lượng như thế, chỉ một chiêu lúc nãy thôi cũng đã vơi đi ba phần tư, bởi vậy có thể thấy được đối phó với Thần Vũ cảnh nhị trọng, rốt cuộc cần đến bao nhiêu lực lượng.
Long Thần đột phá công kích chẳng những gây cho Diệp Hiên sợ hãi, võ giả Thần Vũ cảnh cũng bị làm cho sợ hãi, hắn sau khi bị thương vội vàng đứng lên, thân thể hắn lúc này cũng đang ở trạng thái trọng thương, lạnh lùng nhìn Long Thần một cái, thế nhưng hắn kiên quyết xoay người biến mất.
"Diệp Hiên, coi như vận khí của ngươi tốt, lần sau cũng không có cơ hội này nữa đâu."
Dứt lời, thân thể hắn nhanh chóng biến mất trong tầm nhìn của Long Thần, Lôi Đình tiểu thú màu vàng ở trong tay trái Long Thần, hắn cũng không biết là vật gì nhưng mà vô cùng kiêng kỵ.
"Chúng ta nhanh nhanh rời khỏi chỗ này thôi."
Long Thần chuẩn bị mang Diệp Hiên đua vào trong Thái Hư cảnh, dù sao gây động tĩnh lớn như vậy, cưỡng giả tới sẽ không tốt lắm.
U Minh chiến trường chính là một địa phương sát lục.
Lại tới một Thần Vũ cảnh nhị trọng nữa, Long Thần tuyệt đối không đối phó được.
Diệp Hiên chịu đựng thương thế ở trên người, gật đầu, đưa Diệp Hiên vào trong Thái Hư cảnh, Long Thần mới thở phào nhẹ nhõm, ẩn vào trong U Minh Huyết Hà, ở trong đó người khác khó mà phát hiện.
Diệp Hiên không phải là lần đầu tiên tới nơi này, Long Thần vẫn luôn là một người thần bí, ngay cả tia chớp màu vàng lúc nãy cũng vô cùng thần bí.
"Ngươi bây giờ thế nào rồi?"
Long Thần còn không kịp sửa sáng những chuyện khác, duy nhất chỉ chú ý tới thương thế của Diệp Hiên.
Khóe miệng của Diệp Hiên có chút bất đắc dĩ, có chút tan nát cõi lòng nói: "Ta thật sự không có nghĩ tới ở chỗ này bị đuổi giết, ta phỏng chừng như muôn xong đời rồi."
"Tại sao lại nói vậy?"
Long Thần có hơi dò xét, phát hiện một cỗ khí tức âm hàn đang tàn phá thân thể Diệp Hiên, khí tức âm hàn kia mất không bao lâu nữa sẽ hủy diệt toàn bộ thân thể Diệp Hiên, Bắc Minh Thần Chưởng vốn là một loại công pháp vô cùng kinh khủng, người bị đánh trúng rất khó sống sót, đây cũng lag nguyên nhân sát thủ kia lựa chọn rời đi.
Cho dù hắn rời đi, Diệp Hiên cũng rất có thể tử vong.
"Đây là Bắc Minh Thần Chưởng U Minh quân, Bắc Minh khí trong lòng bàn tay đã tiến vào trong thân thể của ta, nếu như không đuổi chúng ra ta cũng không qua được một tháng.
Sắc mặt Diệp Hiên ngưng trọng nói.
"Có biện pháp nào không?"
Dưới tình huống này làm Long Thần rối loạn, Diệp Hieen là bằng hữu đối với Long Thần cũng rất tốt, Phòng Hộ Phù kia khẳng định rất trân quý, nhưng hắn lại tùy tiện đưa cho Long Thần, đây chính là coi trọng long Thần.
Hơn nữa, Long Thần cũng cứu mạng hắn hai lần.
Đây là đại ân, Diệp Hiên là người tri ân đồ báo, ân đức như vậy hắn cả đời cũng không quên được.
"Có một biện pháp, thế nhưng có hơi chút phiền toái."
Diệp Hiên suy nghĩ một lát nói.
"Ngươi nói đi."
"Đưa ta về U Linh chủ thành, ta biết bọn người Tô gia Tô Mặc, là gia tộc Luyện Đan Sư, có Tiên Thiên thân thể vô cùng kinh khủng - Tử Hỏa Phượng Hoàng Thể, chỉ cần gia tộc đệ tử kế thừa Tử Hỏa Phượng Hoàng Thể, đều tùy tiện bước vào Thần Vũ cảnh. Tô Mặc cũng giống như vậy, hơn nữa Luyện Đan Sư vô cùng xuất sắc, ta biết trong tay của hắn nhất định có đồ vật chí dương "Cửu Dương Hỏa Hoàng Đan.""
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.