Chương trước
Chương sau
Mười võ giả cũng không biết trong hồ lô Long Thần rốt cuộc là bán thuốc gì.
“Sấu tử, ngươi biết lai lịch của tên tiểu tử này không?”
“Lực chiến đấu thế nào?”
Nam tử nhỏ gầy do dự một phen nói: “Ngày hôm qua hắn và ta đại chiến hai canh giờ mới đánh bại ta, chúng ta mười người cùng động thủ khẳng định là vạn vô nhất nhất.”
Nghe nói như vậy những người khác cũng yên lòng.
“Tốt, chúng ta đáp ứng ngươi!”
Mọi người đồng thời nói.
“Vậy thì bắt đầu thôi.”
Long Thần vừa mới nói xong đột nhiên hóa thành một tia chớp màu vàng, trong nháy mắt xonong vào đội ngũ bọn họ.
Ngay khi Long Thần vừa mới bày ra thực lực của mình, mấy người kia liền trợn con mắt. Long Thần đây vốn tốc độ cũng không chri là hơi chút nhanh thôi mà là trên căn bản không biết Long Thần ở nơi đâu.
Vừa mới bắt đầu đã có một võ giả bị Long Thần một quyền đánh trúng sau lưng, trực tiếp bay ra ngoài.
“Tản ra, tan ra!”
Mọi người lập tức hô to gọi nhỏ, ý thức được tụ tập cùng một chỗ đánh đấm với đối phương, bọn họ không chiếm ích lợi gì. Ý thức được điểm này, mọi người bắt đầu tản ra nhưng mà sau khi bọn họ tản ra rồi cũng không nhìn thấy Long Thần đến tột cùng là ở nơi nào.
“Tiểu tử này rất tà môn, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Một nam tử tỏng đó vóc dáng có chút mập mạp nói.
Đúng vào lúc này hắn phát hiện sau lưng mình có một cỗ khí tức nguy hiểm, một đạo tia chớp màu vàng vọt tới phía sau lưng hắn.
“Vũ Động Tinh Hà!”
Võ giả mập mạp lấy làm kinh hãi, vội vàng quat đầu lại đánh ra một quyền. Hắn vốn am hiểu nhất đúng là lực lượng và công kích, mặc dù là xuất thủ vội vã hắn cũng không cho mình bại bởi Long Thần, nhưng mà rất nhanh hắn liền phát hiện mình thật sự nghĩ lầm rồi.
Long Thần một quyền trực tiếp đánh gãy cánh tay của hắn, đồng thời dưới trợ thủ đắc lực lực lượng Nhân Hoàng Quyết trực tiếp ào ào xông vào trong thân thể chắn, chấn cho nam tử này bay đi phun máu ngược lại ầm ầm ngã xuống đất, mắt thấy không còn lực chiến đấu nữa.
Võ giả mập mạp cảm giác có chút choáng váng, hắn lúc này rốt cuộc mới thấy rõ vị trí cụ thể Long Thần, nhưng hắn phát hiện thân thể của mình đã hoàn toàn không nhúc nhích được nữa. Chân nguyên Long Thần trực tiếp cắt mấy cái gân mạch của hắn, không có thời gian ngắn điều dưỡng hắn không thể khôi phục.
“Đây là người thứ nhất.”
Long Thần ngẩn đầu, thái độ của hẳn chẳng có chút hoang mang nào để cho chín người kia lập tức dừng lại cước bộ, bọn họ nhìn võ giả mập mạp dưới chân Long Thần nuốt một ngụm nước miếng.
Võ giả Thiên Vũ cảnh cửu trọng, thế nhưng lại không địch nổi một quyền của Long Thần.
“Sấu tử, đây chính là võ giả đại chiến với ngươi hai canh giờ như ngươi nói sao?”
Mọi người dùng ánh mắt tức giận nhìn võ giả nhỏ gầy, tình huống Long Thần và lời hắn nói là hoàn toàn bất động, bọn họ biết lần này nhất định đụng phải thiết bản rồi.
Ánh mắt nhìn Long Thần cũng đã biến hóa hoàn toàn.
Long Thần biểu hiện lúc nãy tựa như đánh lên mặt của bọn họ vậy, cái bạt tai này e rằng còn rất vang dội.
“Tiếp tục đi, tại sao không động thủ nữa, chiến đấu chỉ mới bắt đầu thôi mà.”
Thấy trong con mắt bọn họ lộ vẻ kiêng kỵ, Long Thần nhìn hướng bọn họ ngoắc ngoắc tay thoải mái nói.
Đối với bọn họ mà nói, nụ cười Long Thần giờ này thật sự có chút dọa người.
“Các huynh đệ cùng nhau động thủ, cẩn thận chớ khinh thường, chín Thiên Vũ cảnh cửu trọng còn không đối phó được hắn sao? Đây căn bản là không thể nào!”
Những lời này thành công cố động nội tâm của bọn hắn.
Một đám người vội vã triển khai chiến kỹ, trong đó phần lớn đều là Thần cấp chiến ký, đồng loạt hướng Long Thần đánh tới, thậm chí trong đó có người sử dụng linh phù để đối phó với Long Thần.
Trong nhất thời chiêu thức này bay múa đầy trời.
“Một đám ngu xuẩn.”
Long Thần cười một tiếng hóa thành tia chớp màu vàng hướng phía sau nhanh chóng lui lại, tốc độ của hắn thật sự là quá nhanh. Công kích của mỗi người hoàn toàn thất bại, tốc độ của bọn họ căn bản là không so được Long Thần.
Khi chiêu thức của bọn hắn hết đà, Long Thần lại chợt lóe đột nhiên bắn tới một đạo tia chớp màu vàng, trong nháy mắt đâm tới mọi người trước mặt.
“Mau tránh ra!”
Cả đám giống như chim sợ cành cong.
“Trốn được sao?”
Long Thần cười to lên, nhìn theo thực lực của hắn tăng lên Thiên Vũ cảnh cửu trọng, trong mắt hắn thật sự không đủ nhìn.
Nói thật, đối với thực lực hắn bây giờ mười người vây công nhưng thật ra giống như là của một người, dù sao Long Thần tại phương diện tốc độ đã vượt bọn họ quá xa. Cứ như vậy hoàn toàn có thể di động thoải mái chiến đấu cùng bọn hắn.
Chân Vũ đế phách mở ra.
Sau mở ra, Long Thần cũng không nóng vội giải quyết bọn họ mà đối luyện. Trong Thái Hư cảnh của hắn cất giấu mấy chục con minh thú tinh huyết, điều này có nghĩa để cho lực chiến đấu của hắn là vô cùng vô tận.
Trong con mắt của bọn họ, Long Thần từ mọt quả hồng mềm biến thành ác ma người người sợ hãi.
Hiển nhiên Long Thần cũng không phải là cao thủ Thần Vũ cảnh, nhưng là có phải Thần Vũ cảnh hay không là sao lại có thể dễ dàng đùa bỡn bọn họ, đây quả thực là một tên quái thai siêu cấp.
“Tiểu tử này tà môn chúng ta không phải là đối thủ, chạy mau!”
Đánh nhau gần một canh giờ sau, Long Thần lại đẩy ngã hai tên cao thủ. Đúng lúc này không biết là ai lên tiếng đầu tiên, mọi người liền manh sinh thối ý.
Đám võ giả bắt đầu chạy trốn, bọn họ cho là Long Thần chỉ có một người, không thể nào đuổi kịp tất cả bọn họ cùng một lúc.
Chỉ là đám người bọn họ hẳn triệt để đoán sai, đại khái mất khoảng nửa nén nhang. Mười người kêu rên nằm dưới chân Long Thần, Long Thần mỉm cười đi vòng quanh bọn hắn nhưng mà đối với bọn họ mà nói loại mỉm cười này quả thực chính là cơn ác mộng.
“Nguyện ý đánh cuộc chịu thua, bây giờ là thời điểm thực hiện đánh cuộc. Nếu như các ngươi không thể hoàn thành ta không ngần ngại ở trong tay nhiều hơn mười cái vong hồn.”
Tại U Minh chiến trường, người bị đánh bại trên căn bản sẽ bị giết hại.
Long Thần có thể bỏ qua cho bọn họ, hơn nữa chỉ làm cho bọn họ mất đi lực chiến đấu tạm thời mà thôi, cũng không có trọng thương bọn họ, đây đã coi như Long Thần nhân từ rồi.
Bọn họ một bên sợ Long Thần, một bên khác lại vô cùng tín nhiệm Long Thần. Lúc này, mọi người nằm trên mặt đất tựa như là bị Long Thần giày xéo qua vậy, mỗi người đều là vẻ mặt như trái mướp đắng, bọn họ nhìn lẫn nhau. Cuối cùng chọn ra một người hướng Long Thần nói: “Vị đại ca này một trăm vạn hoàng tinh đối với chúng ta mà nói thật sự quá nhiều, quả thật làm cho chúng ta táng gia bại sản, ngươi phóng khoáng nới lòng một chút đỉnh.”
“Có thể thiếu mười vạn, mang một mạng tới bổ khuyết, ta bắt đầu từ ngươi.”
Long Thần cười nói.
Trong nháy mắt mọi người không phát ra tiếng động nào.
“Các huynh đệ, tất cả mọi người gom góp lại đi. Hôm nay chúng ta gặp nạn, lưu lại núi xanh không lo củi đốt, thất bại hôm nay đầu tiên phải sống sót, ngày khác huynh đệ chúng ta chắc chắn sẽ lần nữa quật khởi.”
"Được…"
Chủ yếu là Long Thần mang đến cho bọn họ cảm giác sợ hãi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.