Chương trước
Chương sau
Đầu rắn trước mắt, bên trong đã bị Long Thần chấn cho náy bấy, điều này đại biểu một trong ba cái đầu Tam Đầu Minh Xà đã bị Long Thần phế đi. Đỉnh đầu Minh Xà to lớn là vậy, mềm nhũn xuống, ầm ầm ngã xuống nước, khơi dậy bọt sóng màu đỏ như máu ngất trời.
Mà hai cái đầu khác vô cùng nổi giận, một trước một sau hướng Long Thần đánh tới, minh thú cũng là một loại yêu thú. Nói như vậy, yêu thú trên thân thể cường hãn là Nhân tộc không so được.
Hô!
Hai luồng khói màu đen đậm đặc đầy tính ăn mòn từ trong miệng Tam Đầu Minh Xà phun ra ngoài.
“Chỉ loại tốc độ này cũng muốn làm tổn thương ta đây?”
Long Thần cười một tiếng, tia chớp dưới chân dau tẩu nhanh hơn, tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả Thiên Vũ cảnh cửu trọng. Lúc này tia chớp màu vàng vũ động, một lần nữa hắn biến mất tại trước mặt Tam Đầu Minh Xà nhanh chóng tránh khỏi một đạo công kích. Trong nháy mắt xuất hiện ở sau một cái đầu khác của Tam Đầu Minh Xà.
Lại một chiêu nữa, Long Thần phế bỏ một cái đầu khác của Tam Đầu Minh Xà.
Đến lúc này, Tam Đầu Minh Xà mới sợ hãi hướng U Minh Huyết Hà bên dưới nhanh chóng cuốn động. Thân thể khổng lồ của nó đang muốn hướng chỗ sâu lẻn đi, chỉ trong nháy mắt thôi nó chui xuống trong nước.
“Muốn trốn?”
Long Thần hóa thành một đạo kim sắc tế tuyến, tốc độ của Tam Đầu Minh Xà to lớn, hoàn toàn không sánh bằng tốc độ Long Thần. Ngay khi nó muốn vào trong nước, Long Thần ra một quyền trực tiếp đánh xuống cái đầu còn lại của nó.
Ầm!
Tam Đầu Minh Xà bị mất mạng, thân thể cao lớn mềm nhũn ầm ầm ngã xuống.
“Thôn Phệ Huyết Giới!”
Dưới tác dụng của Thôn Phệ Huyết Giới, tất cả máu huyết trên người Tam Đầu Minh Xà là bộ phận tối trọng yếu nhất, bị Thôn Phệ Huyết Giới Long Thần hấp dẫn ngưng hết trở thành một quả huyết cầu to lớn đưa vào trong Thái Hư cảnh chuẩn bị cho bất kì tình huống nào.
Thi thể của Tam Đầu Minh Xà liền biến thành một cái khô thây ngã xuống trong U Minh Huyết Hà, nhất thời đưa tới đông đảo minh thú nhỏ yếu ùa tới cắn xé Tam Đầu Minh Xà đã mất đi máu huyết, chỉ có thi thể thịt khô thôi.
Trong tay Long Thần đặt ba viên tinh thạch màu xám tro, trên mỗi tinh thạch đều có hư ảnh Tam Đầu Minh Xà đung đưa.
“Đây chính là minh hạch minh thú rồi, mang minh hạch minh thú giao cho Chiến Công đường, chiến công của ta sẽ tang lên, chiến công nhiều chỉ cần thực lực đạt tới ta có thể tại trong U Minh quân tấn chức. Nếu có thể, chuẩn bị làm soái ca Minh tướng và Nguyên soái dường như cũng không tồi.”
Đánh chết một Tam Đầu Minh Xà, tâm tình Long Thần vô cùng tốt.
Xem như hắn trong U Minh chiến trường bắt đầu chiến đấu.
“Đừng ẩn núp nữa, ra đi.”
Thu thập xong vật lưu lại của Tam Đầu Minh Xà, Long Thần bỗng dưng lên tiếng.
Tại phía của hắn, trong một vùng núi gập ghềnh có một khối nham thạch to lớn. Phệ Linh Yêu Đồng Long Thần rất dễ dàng phát hiện, sau nham thạch ẩn núp một người.
“Cảm giác của ngươi còn rất nhạy cảm.”
Đi ra là một trung niên nam tử, thân hình khôi ngô cao lớn. So với Long Thần còn cao hơn cả một cái đầu, một thân rõ rang là U Minh chiến giáp còn tốt hơn Long Thần. Sau khi nhìn thấy Long Thần, hắn nở nụ cười bước nhanh tới Long Thần.
“Ngươi là binh sĩ doanh nào? Ta là một Bách phu trưởng Bạo Hùng doanh, lúc nãy may mắn kiến thức ngươi chiến đấu thật là rất tốt, nhất là thủ đoạn cuối cùng thu thập huyết thú quả thực là không thể tưởng tượng nổi.”
Nụ cười trên mặt của hắn vô cùng ấm áp, thoạt nhìn như là phát ra từ đáy lòng. Bạo Hùng doanh đúng là một trong ngàn doanh, vị trí so với Dã Lang doanh cũng không chênh lệch mấy.
Thế nhưng Long Thần cũng không nói lời nào.
Bách phu trưởng liền có nghĩa là thực lực của hắn chính là Thiên Vũ cảnh cửu trọng.
“Như thế nào? Ngươi sợ ta cho nên phòng bị ta?”
Bách phu trưởng kia dừng bước, cười khổ nhìn Long Thần.
“U Minh chiến trường quan trọng nhất là tôi luyện, vỗn cũng không có thù hận gì, tất cả mọi người không cần phải bỗng dung sinh tử giao nhau, cuối cùng tỷ thí tăng lên một cái võ đạo thôi. Minh thú mới đúng là đối thủ chiến đấu của chúng ta, ngươi hẳn là lần đầu tiên tới U Minh chiến trường cho nên không rõ rang phải không. Tên của ta là Đào Phong, tuổi của ngươi cũng không lớn, gọi ta là Đào ca được rồi. Chúng ta có mấy huynh đệ tại trong U Minh chiến trường hợp thành một đội ngũ lịch lãm, ta xem ngươi thiên phú không tồi, có hứng thú gia nhập đội ngũ chúng ta hay không?”
Nói xong, Đào Phong đến gần Long Thần.
“Ngại quá, ta không có hứng thú tham gia một đội ngũ nào cả, một mình quen rồi.”
Long Thần vẫn không buông lỏng đề nghị của mình, hắn không phải người ngu, biết nơi này là U Minh chiến trường không dễ dàng tin tưởng người khác.
“Không tham gia? Được rồi, coi như thôi nhưng mà ngươi đừng quên ở trong U Minh chiến trường không có tu vi Bách phu trưởng là căn bản không có năng lực tự vệ.”
Đào Phong vẫn không chịu buông tha, lúc này cách Long Thần một khoảng chừng mười thước.
“Đứng lại.”
Long Thần lãnh đạm nói.
Khoảng cách mười thước nếu như đối phương đánh lén là chuyện rất dễ dàng.
Ngay khi Long Thần lên tiếng, trong ánh mắt của Đào Phong bỗng lóe lên một đạo hung quang hô một tiếng, hắn hướng Long Thần giết tới, quả nhiên vẫn là động thủ.
“Giao ra minh hạch của ngươi, bằng không ta sẽ lấy đi mạng của ngươi!”
Mục đính chân chính của tên Đào Phong này là minh hạch mà Long Thần lấy được lúc nãy, nói là chiêu dụ gì đó… Cũng chỉ là lời nói dối gạt Long Thần mà thôi, thế nhưng Long Thần cũng không có mắc mưu.
Thời điểm tiến về phía trước, Đào Phong từ trong nạp giới lấy ra một thanh trường đạo hỏa diễm hừng hực thiêu đốt. Trong hõa diễm tựa hồi có một đầu hung thú đang phát ra vô tận tiếng rống giận dữ.
“Xích Hỏa Yêu Nhận, thần binh Thần cấp nhất phẩm, ngươi tiếp được không?”
Xích Hỏa Yêu Nhận thiêu đốt lên hỏa diễm, trong nháy mắt hướng Long Thần bổ tới, hỏa diễm ngất trời, chỉ nháy mắt thôi đã bốc cháy tới trước mặt Long Thần. Mắt thấy Xích Hỏa Yêu Nhận ắt phải mang thân thể Long Thần chém thành hai khúc.
Đương!
Một tiếng ma sát chói tai vang lên, Đào Phong ngốc trệ bởi vì hắn thấy được Long Thần thế nhưng đưa hai tay trống không chộp nắm lấy Xích Hỏa Yêu Nhận của hắn. Định thần nhìn lại mới phát hiện Long Thần đeo một đôi quyền sáo, thế nhưng cũng là thần binh Thần cấp.
“Thứ tốt ngay cả Xích Hỏa Yêu Nhân Thần cấp nhất phẩm cũng có thể ngăn cản, xem ra tiểu tử nhà ngươi cũng không thiếu bảo vật.”
Đào Phong bày ra bộ mặt như nhặt được bảo, thẳng hướng Long Thần.
Ánh mắt Long Thần sáng lên, trong đó bao gồm cả Chân Vũ đế phách.
“Ngươi là một đối tượng bồi luyện không tệ.”
Ngay khi đối mặt công kích của đối phương như cuồng phong bạo vũ, khóe miệng Long Thần treo lên nhiều nét cười, tia chớp màu vàng lưu chuyển ở trên người của hắn, Long Thần tốc độ phương diện linh hoạt… Lúc di động giống như là một đạo thiểm điện bơi loạn, ngay cả Đào Phong là võ giả Thiên Vũ cảnh cửu trọng thế nhưng không sánh được với hắn.
Tại phương diện tốc độ, Long Thần chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
“Ta sẽ cùng ngươi đánh ba ngày ba đêm, sau đó cướp lấy võ đạo lĩnh ngộ của ngươi.”
Chân Vũ đế phách toàn bộ khai hỏa.
Dưới tốc độ siêu cao, Long Thần hoàn toàn không lo chuyện về sau. Hơn nữa, chân nguyên của hắn có được máu tươi minh thú bổ khuyết, chuyện này để cho hắn hoàn toàn đứng ở thế bất bại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.