Chương trước
Chương sau
Khi nãy Long Thần chém giết hai con minh thú Hoàng cấp thất phẩm, thôn phệ máu tươi của bọn chúng lấy Luyện huyết hóa khí, mang những máu huyết đó hóa thành Long Hồn chân nguyên của mình.
“Vẫn không nghĩ tới mười vạn hoàng tinh, vẫn không làm gì được Tống Dương kia.”
Long Thần phát hiện mình có ý nghĩ kỳ lạ, đồng thời hắn cũng hiểu cái gọi là Thần Vũ cảnh. Quả nhiên so với tưởng tưởng phải cường đại hơn nhiều, không phải là dạng mà mình tưởng tượng.
“Ta sau khi đến đẳng cấp như bây giờ, Ngũ Đế pháp tướng đã không dùng được nữa rồi, tăng phúc tử Long Hồn biến thân và Âm Dương kiếm hồn cũng không lớn như trong tưởng tượng của ta. Ta mới Thiên Vũ cảnh ngũ trọng, chuyện tối trọng yếu trước mắt vẫn là tăng lên cảnh giới. Lấy thực lực ta bây giờ có thể ngạnh khánh Thiên Vũ cảnh cửu trọng, nhưng thực lực của ta cũng chỉ đến gần vô hạn Thần Vũ cảnh, đoán chưng phải tới Thiên Vũ cảnh bảy tám trọng mới có khả năng giao phòng cùng võ giả Thần Vũ cảnh.”
Long Thần đại khái tính toán một phát.
Tống Dương là cường giả như Ngũ Đế, Ngũ Đế lưu lại Ngũ Đế pháp tướng, nhiều nhất để cho Long Thần nhận được tăng phúc trước Thiên Vũ cảnh cửu trọng, sau đó không có.
Thực lực của hắn trong thời gian ngắn đã bị hạn định ở trong Thiên Vũ cảnh cửu trọng. Trừ khi hắn nhanh chóng tăng lên thêm một cấp nữa.
“Thần Vũ cảnh đúng là một lần lột xác, Thần Vũ cảnh thuyết pháp có chín cấp bậc có thể coi trong cùng một cấp bậc, vừa mới tiến vào Thần Vũ cảnh nhất trọng – Phồn Tinh cảnh và Phồn Tinh cảnh đại viên mãn, giữa hai người có độ chênh lệch ít nhất cũng gấp mười lần. Tống Dương được coi như là võ giả vừa mới tiến vào Thần Vũ cảnh nhất trọng mà võ giả Thần Vũ cảnh nhất trọng đại viên mãn, có thể tất sát Tống Dương đây mới chính là sự khác biệt giữa “Mới vào” và “Viên mãn.”
Tiểu Miêu một bên trò chuyện với Long Thần, một bên chơi đùa lắn qua lộn lại trong Thái Hư cảnh.
“Mỗi một trọng Thần Vũ cảnh đề có chênh lệch giữa “Mới vào” và “Viên mãn”. Từ “Mới vào” cho đến “Viên Mãn” cũng mất rất nhiều thời gian, cho nên người cũng chớ xem thường Thần Vũ cảnh. Ngươi ở Thiên Vũ cảnh thời gian tân cấp rất nhanh, đoán chừng còn chưa tới hai năm thời gian, lấy thiên tư truyền thừa giả Tô Long cua người. Lúc tu luyện Thần Vũ cảnh ít nhất cũng chậm hơn gấp mười lần Thiên Vũ cảnh, đây cũng đã là tồn tại siêu cấp nghịch thiên. Tam đại đế vực cũng không có người nào vượt qua được ngươi, nhất là dưới tình huống ngươi đang có Chân Vũ đế phách.
“Thế nhưng ngươi cũng chớ đắc ý, ta bây giờ giảng giải cặn kẽ cho ngươi mấy cái vấn đề, Thần Vũ cảnh rốt cuộc được phân chia như thế nào.”
Lúc trước con mèo con không nói cụ thể cho Long Thần là bởi vì thực lực Long Thần vẫn còn chưa tới cấp độ đó.
“Ngươi nói đi, ta cẩn thận ghi nhớ.”
Long Thần gật đầu, hắn đang khôi nguyên chân nguyên, vừa lúc dùng cơ hội này đều hiểu rõ về Thần Vũ cảnh.
“Như ngươi biết đó, đến Thiên Vũ cảnh cửu trọng chính là Thiên Vũ cảnh viên mãn, người bình thường tu luyện hoàn toàn tất thiên vũ quyền phổ. Nhưng sau thiên vũ quyền phổ lại không có cái gọi là “Thần Vũ quyền phổ”. Thần Vũ cảnh là mỗi người cần phải lĩnh ngộ thiên đạo, từ trong thiên đạo lĩnh ngộ ra “Đạo” của bản thân. Nhưng thật ra chính là quy tắc của cái thế giới này, dĩ nhiên đối với ta mà nói các ngươi lĩnh ngộ thiên đạo rất nhỏ, nhưng mà đối với các ngươi mà nói đoán chừng là toàn bộ thế giới.”
“Mỗi người đến Thần Vũ cảnh sẽ phải mở ra con đường bản thân, mỗi con đường bản thân đều không giống nhau, chỉ có tương tự nhưng tuyệt đối sẽ không hoàn toàn đồng nhất, tu luyện Thần Vũ cảnh cũng không có ai có thể dạy bảo cho ngươi. Thế nhưng ngươi có Chân Vũ đế phách có thể mượn “Đạo” của mỗi người.”
Long Thần có điểm không hiểu, Địa Vũ cảnh và Thiên Vũ cảnh là bước đầu lĩnh ngộ thiên đạo trong “Đạo”, mà Thần Vũ cảnh chính là từ trong “Đạo” đó mở ra một con đường cho bản thân.
“Cái “Đạo” này là ý chí của mình thuộc về phương pháp chiến đấu của mình sao?”
Long Thần tò mò hỏi.
“Coi như là ý chí của mình nhưng tuyệt đố không phải là một loại phương pháp chiến đấu, thế nhưng biểu hiện cụ thể nhiều hơn là một loại phương pháp chiến đấu, ngươi có thể lĩnh ngộ đến điểm này, ngộ tính đã là vô cùng siêu nhiên rồi.”
Tiểu Miêu có chút tán dương nói.
“Về “Đạo” của mình. Ngươi bây giờ cách nó còn khá xa. Có thể nói vật này quyết định rất nhiều chuyện, ta hiện tại nói cho ngươi biết một chút về quá trình Thần Vũ cảnh, võ giả Thiên Vũ cảnh cửu trọng. Nếu như bước đầu tiên tiếp xúc với “Đạo” này, đại khái có thể ngưng kết thần hồn, dung nhập vào trong vũ hồn tạo thành Thần vũ hồn. Thần vũ hồn là trọng yếu của mỗi người, cho dù là thân thể mục nát, Thần Vũ hồn không bị diệt mà nói cũng có thể còn sống sót. Nếu như không cần thiết hao tổn lực lượng ở trên vũ hồn, thậm chí có thể sống đến vạn năm.”
Điểm này Long Thần tương đối hiểu rõ, trước kia Linh Hi khẳng định là cường giả Thần Vũ cảnh, thế nhưng lực lượng thần hồn của nàng đã bị tiêu hao nhiều lắm, cho nên mới cần tới Long Thần cứu viện.
“Sau khi Thần Vũ hồn hình thành, có thể dẫn phát nghi thức “Thiên đạo quán đỉnh”, nghi thức “Thiên đạo quán đỉnh” là một loại lực lượng chúc phúc ở giữa thiên địa, từ huyệt Bách Hội ở trên đỉnh đầu rót vào trong thân thể của ngươi, cải tạo thân thể của ngươi, thân thể của ngươi diễn hóa ra chín ngàn chín trăm chín mươi chín Phồn Tinh giống như khiếu huyệt và mười vạn kinh mạch. Đây là một loại tiến hóa, đồng thời chân nguyên cũng được lột xác trở thành ‘Thần nguyên” càng thêm cường hãn. Thành tựu Thần Vũ thân thể, Thần Vũ thân thể, phi thiên độn địa, phá núi đoạn sông, không gì làm không được. Giống như Tống Dương lúc nãy, chính là cường giả Thiên Vũ cảnh trong cơ thể có chín ngàn chín trăm chín mươi chín khiếu huyệt, thần nguyên tăng nhiều, đây chính là Thần Vũ cảnh nhất trọng – Phồn Tinh cảnh. Đặc điểm của Phồn Tinh cảnh chính là bước đầu tạo thành võ đạo của mình, đồng thời kịch liệt gia tăng chân nguyên.”
“Từ trạng thái Thần Vũ cảnh nhất trọng “Mới vào” đến trạng thái “Viên mãn”, chẳng những chân nguyên gia tăng, đồng thời ý nghĩ võ đạo thành thục và cảnh giới viên mãn. Khi chín ngàn chín trăm chín mươi chín khiếu huyện viên mãn, thì thông qua cảm ngộ có thể tiến vào Thần Vũ cảnh nhị trọng – Thần Thức cảnh.”
“Thần Thức cảnh là cái gì?”
Long Thần nghi ngờ hỏi.
“Thần Thức cảnh chính là cô đọng Thần Vũ hồn, có thể sinh ra một loại năng lực nhìn thấy rõ, thật giống như là Thần Vũ hồn sờ tận tay vậy, cảm giác đồ vật xung quanh so với trước chân thật hơn. Thần thức đối với đồ vật xung quanh nắm vững còn cường đại hơn nhiều, mặc dù đối với phương diện dò xét sinh mệnh không sánh bằng Phệ Linh Yêu Đồng của ngươi. Nhưng mà thần thức cơ hồ cảm giác được tất cả đồ vật đến Thần Vũ cảnh nhị trọng – Thần Thức cảnh, trừ phi cận chiến, võ giả căn bản không cần tới cảm giác ngũ quan. Chỉ cần hắn đứng ở chỗ này, hết thảy xung quanh đều vô cùng hiểu rõ, hơn nữa trọng yếu hơn chính là phạm vi thần thức dò xét, cũng có thể thăng cấp.”
“Thần thức cường đại nhất có thể cảm giác khoảng cách bao nhiêu?”
Long Thần hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.