Chương trước
Chương sau
Khoảng cách hai trăm thước, Long Thần đẩy nhanh cước bộ, thoáng một cái đã đến nơi. Trong hai võ giả kia, một người lấy ra một khối đá xanh thẫm, viên đá đấy hình tròn giống như cái vòng tròn vậy. Long Thần tiếp nhận vòng tròn kia, phát hiện trên vòng tròn có một điểm nhỏ màu đỏ nằm ở trung tâm vòng tròn.
“Sau khi vào U Minh chiến trường, nếu như người bị lạc phương hướng tìm không được đường trở về, mượn cái vòng tròn này mà nhìn. Điểm nhỏ màu đỏ chỉ thị phương hướng đó chính là phương hướng cửa vào.”
“Đa tạ.”
Hai võ giả này sau khi giao cho Long Thần đồ vật, liền không nói gì thêm nữa. Long Thần liền đem vòng tròn này thu vào trong Thái Hư cảnh, sau đó chuẩn bị đi vào đại trận màu xanh thẫm kia, đại trận chớp động lên phù văn màu xanh biếc. Phù văn nhanh chóng biến hóa trong mắt Long Thần, đại trận xanh thẫm đây chính là một cái vòng xoáy.
Long Thần đang chuẩn bị tiến vào trong đó, đột nhiên hắn cảm giác được ở phía sau lưng mình có người nhìn mình, quay đầu nhìn lại. Mặc dù người nọ còn đang ở bên ngoài Sinh Tử điện, Long Thần có Phệ Linh Yêu Đồng vẫn có thể nhìn ra được, rốt cuộc ai đang nhìn hắn chằm chằm.
Người này chính là Tống Dương.
“Lão quỷ, còn không buông tha.”
Long Thần là một người sợ phiền toái, chỉ cần hắn có thực lực, đối phương vẫn còn nhìn chằm chằm, hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.
“Lôi Đình tiểu thú màu vàng đã hấp thu mười vạn hoàng tinh, không biết thực lực mười vạn hoàng tinh đây có hay không thu phục Tống Dương? Nếu có thể thu phục, trong nạp giới của hắn khẳng định có không ít tài sản có lời.”
Tống Dương người này, nếu như không giết hắn, hắn sẽ ghi nhớ Long Thần, Long Thần cũng không muốn mạc danh kỳ diệu bị tên này giết chết. Cho nên có thể mau chóng hạ thủ hắn cũng sẽ không kéo dài thời gian.
Khẽ mỉm cười, Long Thần không nói hai lời, trực tiếp đi vào trong đại trận màu xanh thẫm.
“Tại xung quanh bên trong lối vào một ngàn thước là địa phương không cho phép tranh đấu, người vị phạm giết không tha, nhớ lấy nhớ lấy.”
Võ giả bên cạnh nhắc nhở nói.
Tiếng phía sau đã im bặt biến mất bởi vì đại trận màu xanh thẫm này đang di chuyển, Long Thần từ Long Tế đại lục đi tới U Minh chiến trường.
U Minh chiến trường.
Qua một hồi Long Thần mới phát hiện thân hình của mình đã ổn định trở lại.
Hắn lúc này giống như là đưa thân vào trong đại trận màu xanh thẫm, thế nhưng hoàn cảnh xung quanh lại hoàn toàn không giống như lúc trước.
U Minh chiến trường.
Một cỗ khí tức u lãnh trang nghiêm hướng mặt Long Thần đập tới, đại phong tịch quyền, một cỗ máu tươi nồng đậm từ phương xa truyển tới. Trong đó còn mang theo mùi vị dã thú và thi thể hôi thối, mùi vị này vô cùng rõ ràng, hơn nữa khắp nơi đều có. Đây nói lên rằng chỗ này người chết tuyệt đối không ít.
Tại bên trong cửa vào một ngàn thước là chấm chém giết, Long Thần một bên nhìn bốn phía xung quanh, một bên nhanh chóng rời khỏi chỗ này. Đợi ra khỏi khu vực này rồi Long Thần ngẩn đầu nhìn lại, U Minh chiến trường là một mảnh hoang dã to lớn, có thể là bởi vì hàng năm giết chọc, hài cốt rửa nát hoặc là máu thịt tiêu thất. Chỉ còn lại thi thể hài cốt đều có thể nhìn thấy nơi nơi.
Đi chưa được mấy bước, đại khái có thể nhìn thấy từng vũng máu, có người và cũng có minh thú.
Phía sau Long Thần chừng một trăm bước, có một đầu minh thú đang gặm nhấm một cỗ thi thể máu thịt bầy nhầy. Hình dáng của minh thú này tựa như lão Thử vậy, nhưng mà chiều cao ít nhất cũng năm thước, giống như là hung thú nó dù có vượt qua Vương cấp cũng không cách nào biến hóa thành hình người.
Hung thú cả người bộc phát ra khí tức hung lệ, mà minh thú đoán chừng là bởi vì trải qua hàng năm Minh khí ảnh hưởng, trên người cũng tràn đầy Minh khí. Đây là một loại khí tức âm dương quỷ dị, trên bầu trời loại Minh khí này tụ hợp trở thành tầng mây, mãnh liệt quay cuồng mà minh thú ở trước mắt Long Thần ánh mắt là một màu xám tro.
Hiển nhiên, cổ thi thể này không phải là minh thú đây giết chết, loại minh thú loại chuột này lá gan phi thường nhỏ, lực chiến đấu hẳn là ở cấp bậc Hoàng cấp thất phẩm. Trong U Minh chiến trường coi như là tầng lớp thấp nhất, cho nên nó sau khi nhìn thấy Long Thần liền trực tiếp xoay người chạy trốn, tốc độ thật là nhanh giống như chuột bay qua đường, trong nháy mắt liền vọt vào trong một con sông.
Con sông tại U Minh chiến trường tựa hồ tùy ý nhìn thấy, thế nhưng nước sông dĩ nhiên là màu máu, Long Thần đối với máu này vô cùng nhạy cảm.
“Đây chính là U Minh Huyết Hà? Trước đây hẳn là nước sông, bất quá lúc này đây lẫn vào rất nhiều máu tươi của người và minh thú mới đưa tới con sông này không sạch sẽ, không chịu nổi.”
Trong nước sông pha đại lưỡng huyết thủy.
Cả U Minh chiến trường có không ít con sông như vậy.
Long Thần lúc này vừa mới đi tới bên cạnh U Minh Huyết Hà, bên ngoài ngàn thước đại trận màu xanh thẫm lần nữa sáng lên, một bóng người xuất hiện ở trong đại trận. Vừa mới xuất hiện thôi hắn đã gấp gáp hướng phương hướng Long Thần lướt tới, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt Long Thần rồi.
Không cần nhìn, Long Thần cũng biết người đso là Tống Dương.
“Không biết Thiên phu trưởng đi theo ta vào U Minh chiến trường là có chuyện gì muốn khai báo sao?”
Long Thần quay người lại, ánh mắt trầm tĩnh nhìn lão giả này.
Tu luyện hơn ngàn năm, thậm chí là nhiều hơn đã hao hết sinh mạng của mình. Tống Dương giống như lão thái, kỳ thật rất khó có khả năng đột phá lần nữa.
Thần Vũ cảnh nhất trọng – Phồn Tinh cảnh, chính là điểm cuối cùng của Tống Dương.
Long Thần nhớ lại lời Diệp Hiên nói, bây giờ trong cơ thể Tống Dương có chín ngàn chín trăm chín mươi chín khiếu huyệt, phảng phất đầy phồn tinh, chi chít hiện ở trong thân thể của hắn lại có mười vạn kinh mạch. Những khiếu huyệt phồn tinh nối lại cùng một chỗ, chân nguyên bàng bạc vận chuyển trong vô số khiếu huyệt, năng lượng hiện có trên người Tống Dương so với Long Thần không biết là gấp bao nhiêu lần.
Từ Thiên Vũ cảnh cửu trọng đến Thần Vũ cảnh nhất trọng lột xác lớn nhất, biểu hiện lột xác rõ ràng nhất đó chính là số lượng chân nguyên và chất lượng lột xác, chẳng những số lượng chân nguyên nhiều hơn, xa xa không chỉ là gấp mười lần Thiên Vũ cảnh cửu trọng. Tại phương diện chất lượng cũng phái sinh biến hóa, chân nguyên lúc này đã không phải là chân nguyên nữa rồi mà là một lực lượng được gọi là “Thần Nguyên.”
“Khai báo sao? Ta đây hướng ngươi khai báo một chuyện, tại U Minh chiến trường này đây, quân kỳ gì đó đều không có ích. Ở chỗ này ngươi thích giết thế nào thì giết thế đó, không ai quản tới ngươi.”
Tống Dương từng bước hướng về hướng Long Thần đi tới.
“Như vậy nói cách khác, ngươi bây chừ là muốn giết chết ta đúng không?”
Trước mặt cường giả siêu cấp Thần Vũ cảnh Tống Dương, Long Thần cũng không toát ra ý tứ khiếp đảm tẹo nào.
“Đây không phải là nói nhảm sao?”
Tống Dương dữ tợn cười lên một tiếng.
Thân thể của hăn tựa như dung hợp cùng với thiên địa, trong nhất cử nhất động dẫn động lực lượng thiên địa. Phồn Tinh trong cơ thể hắn giống như là vô tận ngôi sao trên bầu trời vậy. Tổng cộng chín ngàn chín trăm chín mươi chín huyệt khiếu đều là thời thời khắc khắc thôn phệ Đế linh khí ở trong không khí, giống như là vô số lá phổi vậy, đây cũng là một loại tốc độ tu luyện và khôi phục là Long Thần xa xa không sánh được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.