Chương trước
Chương sau
Nhưng mà ngay lúc này, Tống Dương giận giữ mắng mỏ một câu:
“Tất cả im miệng cho ta, chúng ta thân là quan chủ khảo, mỗi người đều có ý kiến của mình, người nào đối với quyết định của chúng ta chất vấn, liền lăng lên đây cho ta!”
Dứt lời, mắt lạnh nhìn Long Thần, nói:
“Người này bất kể cảnh giới như thế nào, binh sĩ U Minh quân chúng ta, bằng tuổi của hắn, ít nhất cũng là Thiên Vũ cảnh thất trọng, các vị nói đi, tiềm lực của hắn không phải là hao hết rồi sao, bây giờ có thể nhìn không khác nhau lắm, nhưng mà mười năm sau, hắn tất nhiên sẽ bị những người khác kéo giãn khoảng cách, người như thế, không cần đến U Minh quân cũng được! Cho nên quyết định của ta, cũng không thông qua!”
Hai quan chủ khảo không cho phép Long Thần thông qua, chuyện này có ý nghĩa, Long Thần không thể gia nhập U Minh quân.
Đầu đuôi câu chuyện này, Long Thần làm sao không biết, rõ ràng là Tống Vũ Xuân muốn tên Tống Dương này quyết định như vậy.
“Số 380, ngươi có thể cút ra khỏi nơi này được rồi, người tiếp theo, lên đi!”
Sau khi nói xong, Tống Dương thở ra một hơi, hướng về phía Long Thần khoát khoát tay, nhìn cũng không thèm nhìn Long Thần một cái nào.
Nhưng mà, hắn quá xem thường Long Thần, Long Thần sao lại vì chuyện này mà tùy tiện bị người ta khi phụ sỉ nhục, hắn chính là muốn vào U Minh quân, ai cũng không cản nổi hắn, cho dù là bốn vị quan chủ khảo đây.
Bọn họ mặc dù là quan chủ khảo, là Thiên phu trưởng Thần Vũ cảnh, nhưng mà U Minh quân cũng không phải là Tống Dương hắn quyết định.
Ngay khi Tống Dương bảo Long Thần cút đi, Long Thần cũng không có cút đi. Lúc này hắn nhìn chung quanh một hồi, bỗng nhiên cười vang lên, tiếng cười kia hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
“Kỳ thật, Tống Dương tiền bối đào thải ta, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì, ta rất rõ ràng, các vị, khẳng định cũng muốn biết rõ phải không?”
Sắc mặt Long Thần vô cùng thoải mái.
Tống Dương trừng mắt, tên tiểu tử này biết cái gì rồi?
Long Thần không có ý dừng lại, tiếp tục nói:
“Lúc trước, ta có đắt tội qua một người tên là Tống Vũ Xuân, chính là cái vị dũng sĩ kịch chiến với Thảo Nê Mã nhận được ba vị chủ khảo thông qua ấy, Tống Vũ Xuân này, hình như có một vị gia gia tên là Tống Dương, ta nói như vậy mọi người đã hiểu ý của ta rồi chứ, U Minh quân đây nếu như là một chỗ như vậy, Long Thần ta không đến cũng được, các vị cảm thấy, lần tuyển chọn này có ý nghĩa sao?”
Ý của Long Thần là vô cùng rõ ràng.
Chỉ cần là võ giả, điểm trí tuệ vẫn phải có, thân là võ giả, đều có huyết tính ích kỷ? Nếu như chỉ có một người thôi hắn không dám bạo động, nhưng mà ngàn ngàn vạn vạn người, khi cảm thấy bất bình, phẫn nộ của bọn họ tích tụ hợp lại chung một chỗ, nhất thời tạo thành một cỗ khí thế cường đại.
Long Thần nói không sai, tuyển chọn đây nói là lựa chọn công bình, nhưng lại không công bình, coi như là có thực lực cũng không thể tiến vào U Minh quân, tham gia U Minh quân, có ý nghĩa gì chứ.
“Ai ủng hộ ta?”
Long Thần giơ cánh tay lên, ánh mắt lóe sáng nhìn mỗi một người.
Lúc này, mọi người đứng bậc dậy, dùng ánh mắt tức giận nhìn Tống Dương ở bên trên.
“Vậy mà không công bình, người có thực lực không thể vào, người không có thực lực thì ngược lại tiến vào, U Minh quân, lão tử không tham gia nữa!”
“Ta cũng vậy, không tham gia nữa! Hứng thú cái lông, còn không bằng đi làm thủ thành quân, đãi ngộ tốt, hơn nữa còn không cần bị điểu khí!”
“Đúng vậy, lão tử cũng không tham gia nữa, thả ta đi ra ngoài thôi!”
Mấy ngàn người tham gia, chỉ có một trăm danh ngạch, thật ra có rất nhiều người tới đây tìm vận may, bây giờ nhìn lại chuyện không công bình như thế, hơn nữa đã có người rời đi, nhất thời cả đấu thú tràng, trở nên ồn ào huyên náo.
Bị nhiều người mắng như vậy, coi như là Tống Dương, trên mặt cũng lo lắng. Ba vị quan chủ khảo bên cạnh, cũng có một loại cảm giác bất an.
Kể từ khi lên làm Thiên phu trưởng, sau khi trở thành cao tầng U Minh quân, bọn họ chưa lần nào lại quẫn bách như ngày hôm nay.
Mặt mũi Tống Dương hôm nay, xem như là bị Long Thần xé toang, hắn thẹn quá hóa giận, không nói hai lời hướng Long Thần động thủ, ngay khi đó Long Thần bỗng hóa thành một đạo huyết quang, chạy trốn vào trong đám đông võ giả tụ hợp lại với nhau, Tống Dương công kích ầm ầm lên mặt đất, lực đạo Thần Vũ cảnh, nhất thời khiến cả đại địa run rẩy kịch liệt.
“Thẹn quá hóa giận sao, giết người diệt khẩu ư? Thiên phu trưởng U Minh quân có tố chất như vậy, thế nhưng có thể trèo lên làm Thiên phu trưởng U Minh quân, thật sự là để cho ta mở rộng tầm mắt a.”
Lời Long Thần chẳng những chỉa thẳng vào Tống Dương, càng làm cho người ta nản lòng thoái chí.
Sắc mặt Tống Dương trở nên vô cùng tái nhợt, chuyện hôm nay, đối với uy nghiêm của U Minh quân, tạo thành ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, nếu như chuyện này huyên náo thật sự quá lớn, Tống Dương hắn tuyệt đối sẽ bị cao tầng trực tiếp giết chết, U Minh quân lấy quân kỷ nổi tiếng, hành vi của hắn lại bôi nhọ U Minh quân tại U Linh chủ thành, thậm chí là hình tượng phạm vi lớn, đây không phải là thuần túy muốn tìm chết sao?
“Tống Dương, là ngươi hại ta!”
Cái vị Thiên phu trưởng lúc trước cùng Tống Dương không cho Long Thần thông qua, tức giận nói.
“Điều này sao có thể trách ta? Chỉ trách tên tiểu tử kia, con mẹ nó, ta thế nhưng không có lập tức giết chết hắn!”
“Nếu ngươi giết chết hắn, hôm nay những người kia khẳng định rời đi, U Minh quân chúng ta trong mấy năm nữa, đừng có nghĩ tới chiêu thu mới, đến lúc đó Tống Dương ngươi cho dù là hậu đài lớn hơn nữa, ngươi cũng sẽ bị Tô Mặc nguyên soái giết chết!”
Tống Dương nghe xong một trận hoảng sợ.
“Vậy thì phải làm như thế nào?”
Tống Dương cũng không có chủ ý, có thể nói, Long Thần chẳng những biểu hiện nghịch thiên, mà lá gan cũng thật sự quá lớn, thử hỏi đổi lại một người khác, cũng không dám ở chỗ này nói ra lời như vậy?
Tại trong bao vây của vô số người dự thi phẫn nộ, vị Vạn phu trưởng kia cười khổ một cái, hướng về Diệp Hiên, nói:
“Vị bằng hữu của ngươi thật đúng là ưa gây sức ép, thế nhưng ta rất thích.”
“Ừ, phiền toái gia gia rồi.”
“Đừng gọi ta là gia gia, đệ đệ thành chủ a, lão phu đảm đương không nổi đâu, ta đây bán mạng cho Tô Mặc nguyên soái, nếu như nguyên soái biết ngươi gọi ta là ông nội, còn không trực tiếp ăn tươi nuốt sống ta hay sao?”
Vừa mới nói xong, thân ảnh lão giả này, đã xuất hiện ở trên bầu trời đấu thú tràng, hắn bây giờ là đang bay, liền chứng minh hắn là cường giả Thần Vũ cảnh.
Bỗng nhiên xuất hiện một Thần Vũ cảnh, hơn nữa tuổi hơi lớn, những người khác nhìn lại, đều có dự cảm, đây là một đại nhân vật.
Quả nhiên, một cỗ khí tức khổng lồ phủ xuống, lão giả tựa như thiên thần, tức giận mắng một tiếng.
Một đám thiếu niên từ từ đem ánh mắt dời đến trên người lão giả, trong mắt tràn ngập thần sắc tò mò.
“Chư vị trẻ tuổi, các ngươi tốt, ta tự giới thiệu mình một chút, ta là một Vạn phu trưởng U Minh quân, tên là Tần Hùng, thống lĩnh một vạn U Minh quân, hẳn là sẽ trở thành thuộc hạ của ta, hôm nay xảy ra một chút lầm lỗi nhỏ, không biết các vị có cho lão phu một chút mặt mũi, an tĩnh lại đi ha?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.