Chương trước
Chương sau
Tiễn Thương Long vội vàng giơ hai cánh tay lên ngăn cản.
Ba!
Hỏa diễm mãnh liệt, trực tiếp để lại trên cánh tay của hắn một vết cháy đen thui, lực đạo khổng lồ để Tiễn Thương Long đau đớn kêu lên một tiếng, cước bộ nặng nề lui về phía sau, mà đúng lúc này, Long Thần lần nữa giống như bóng ma cuốn lấy thân thể của hắn, lần nữa một quyền ầm ầm đánh lên cánh tay của hắn, một quyền lúc nãy là quyền phải, mà bây giờ là quyền trái, hủ thực chi khí, trực tiếp đụng lên miệng vết thương ở trên cánh tay Tiễn Thương Long.
“Cục cưng, nhanh đến đây đi, ta là một đại mỹ nữ đó nha.”
Tại lồng ngực Long Thần, Tiểu Miêu tiếp tục mê huyễn đối phương, dưới mê huyễn của nó, vào lúc này trong long nhãn kinh hãi của Tiễn Thương Long, Long Thần thế nhưng biến thành một mỹ nữ trần truồng bốc lửa, trước sau lồi lõm, mỗi một động tác, ba đoàn mãnh liệt, tráng quan đồ sộ!
“Tại sao có thể như vậy?”
Tiễn Thương Long hoàn toàn dại ra, hắn lắc đầu, mới nhìn thấy người trước mắt, vẫn là Long Thần lạnh như băng.
Chẳng qua, chậm mất rồi.
Long Thần một quyền, trực tiếp xuyên qua phòng hộ của hắn, trực tiếp ầm ầm lên trên ót của hắn, nhất thời vang lên một tiếng răng rắc, sọ não Tiễn Thương Long đã bể tan tành, tại lực đánh vào to lớn của Diêm Hoàng Phá Quân, mắt tai mũi miệng của hắn đều có máu tràn ra.
“Chết!”
Tay trái như du long, trực tiếp nắm được cầng cổ Tiễn Thương Long, răng rắc một tiếng, cổ của hắn đã bị Long Thần xoay thành nửa vòng.
“Long Thần…”
Mở to mắt nhìn Long Thần lần cuối, Tiễn Thương Long triệt để đoạn khí.
“Móa nó, mệt chết bổn thần rồi, mê huyễn tên tiểu tử này hai lần, bổn thần đã tiêu hao hết cả rồi, sau này đừng mạo hiểm như vậy nữa được không, thực lực của ngươi, còn chưa tới Thiên Vũ cảnh lục trọng.”
Nằm trong Thái Hư cảnh, mèo mập mặc dù mỏi mệt, nhưng vẫn dương dương đắc ý nói.
Quả thật, lần này nếu không có Tiểu Miêu hỗ trợ, Long Thần sẽ rất nguy hiểm.
Giết người xong, vẫn là mau chóng chạy trốn rồi hẳn nói, Long Thần trước hết là tìm nạp giới của hai người, vơ vét của cải trên thân hai người, sau đó dùng hỏa diễm, đốt thân thể bọn họ cháy thành tro, lặng lẽ rời đi.
Hắn sửa sang lại hiện trường một lần, biến nơi này trở thành không có phát sinh ra chuyện gì.
Lúc trước, là hắn lén lút ra khỏi thành, cho nên không có ai nhìn thấy hắn, hắn lúc này cũng lén lút vào thành. Theo đó không có ai phát hiện tung tích của hắn.
“Thực lực bên ngoài của ta, chỉ mới Thiên Vũ cảnh nhị trọng, hai người này biến mất mấy ngày, người khác chỉ cho rằng bọn họ đi đâu đó chơi. Nơi nào nghĩ tới là do ta động thủ? Lần này, thiên y vô cùng a.”
Sau khi trở lại khách sạn, Long Thần khẩn cấp xem xét chiến lợi phẩm của mình.
“Tiểu tử này, lại đem Bạo Long Quyền gia truyền mang trên người, đoán chừng còn không có nghiên cứu tới nơi, còn đang suy nghĩ a.”
Tại trong chiến lợi phẩm, chiến kỹ Hoàng cấp cao đẳng Bạo Long Quyền tương đối chói mắt, đây là tuyệt kỹ sở trường của thành chủ Xích Thủy thành, nhưng bây giờ nằm trong tay Long Thần.
Đối với Long Thần mà nói, chiến kỹ Hoàng cấp cao đẳng, hắn đã có hai loại, thế nhưng so với Ngũ Đế hợp nhất mà nói, Bạo Long Quyền đây rất thích hợp thi triển Diêm Hoàng Phá Quân.
Nếu có thời gian, bớt chút đỉnh thời gian tu tập Bạo Long Quyền này, cũng là lựa chọn không tồi.
Thu thập xong Bạo Long Quyền, Long Thần lại kiểm kê hoàng tinh mình cướp được, sau khi đi tới tam đại đế vực, hắn phát hiện hoàng tinh là một loại tiền tệ, trên thực tế là phi thường trọng yếu, lực lượng hoàng tinh không những đem thực lực của mình đột phá, đồng thời còn dùng nó mua những vật dụng khác nữa, đồng thời huyễn thuật Mộng Ma, cũng cần tới nó để đề cao cấp bậc của mình.
Mộng Ma bây giờ, đã bị con mèo cải tạo thành không biết thứ gì rồi.
Tính toán qua một chút, hắn phát hiện tổng cộng có hơn sáu ngàn hoàng tinh.
“Trên người Tiễn Thương Long, có hơn hai ngàn hoàng tinh, đây là chuyện bình thường, mà Lưu Thanh Nhi, tu vi mặc dù không theo kịp Tiễn Thương Long, nhưng lại có hơn bốn ngàn hoàng tinh, quả nhiên, không hổ là người Xích Thủy thương hội, nhiều nhất chính là tiền.”
Đem đống hoàng tinh này chuẩn bị thu vào trong Thái Hư cảnh, Tiểu Miêu giống như là nhìn thấy bảo ào ào nhào tới, Long Thần còn muốn dùng số tiền này để mua Thiên Cơ đan, chỉ phân ra một ít để nó hấp thu, tên này hiện bây giờ còn nhỏ, hấp thu hoàng tinh, vẫn còn nằm trong phạm vi Long Thần thừa nhận.
Về phần những vật khác ở trên thân hai người, đối với Long Thần nhận được Ngũ Đế bảo tàng mà nói, không thể nào bằng được, cho nên hắn cũng không có để ý.
“Còn có mười ngày nữa, sáu ngàn hoàng tinh đây, hẳn là chộp được Thiên Cơ đan, đến lúc đó muốn nhìn đám người Triệu Không Minh là như thế nào, hắn có lấy hoàng tinh ra áp đảo ta không, hay là nén giận, sau đó chờ ta nắm được Thiên Cơ đan, liền âm thầm đánh chết ta, hoặc là sẽ buông tha Thiên Cơ đan?”
Đối với nhân vật này, Long Thần còn chưa quen thuộc, cho nên hắn không thể phán đoán bậy bạ.
“Nếu như phát hiện Tiễn Thương Long và Lưu Thanh Nhi đã chết, nơi này nhất định dấy lên không ít phong ba, ta vốn đi cùng với đám người Hùng Uyển Nhi, ngày mai Hùng Uyển Nhi rời đi, ta trực tiếp theo bọn họ rời đi, đợi đến khi đấu giá, ta trở lại Xích Thủy thành, thế nhưng khi đó phải che giấu thân phận mới được.”
Thực lực Long Thần càng mạnh, thủ đoạn ẩn nặc thực lực càng thêm lợi hại.
Ban đầu, ngay khi hắn vừa mới tới Thần Vũ thánh triều, sử dụng mấy lần thần thông, khiến cho Thần Vũ hồn của Xích Đế ấn ẩn trong bóng tối phát hiện ra mình chính là Long Võ giả trong truyền thuyết, mà ở chỗ này, chỉ cần Long Thần cẩn thận sử dụng, cho dù đối diện với cường giả Thần Vũ cảnh, vẫn không có tiết lộ thân phận Long Võ giả.
Dù sao càng liên lụy Long Võ giả, Long Thần là người không có thực lực, nói không chừng bị mang đi giải phẩu.
Sau khi quyết định, Long Thần lật xem Bạo Long Quyền, ghi nhớ ảo diệu quyền pháp này, có kinh nghiệm học tập chiến kỹ Hoàng cấp cao đẳng, Bạo Long Quyền đây đối với Long Thần, cũng không khó lắm.
Rất nhanh trời sáng, ban đêm hoang dã có nhiều sát lục, cho nên Hùng Uyển Nhi cũng không dám lên đường, mặc dù là ban ngày, bởi vì có chuyện lần trước, lần này lại không có Hùng Quân và Long Thần, đám người Hùng Uyển Nhi vẫn là rất sợ.
Khi mà bọn họ vừa mới tụ tập ở bên dưới, Long Thần chắp hai tay sau lưng đi tới, mọi người cho là hắn nói lời cáo biệt, không nghĩ tới Long Thần lại nói:
“Dọc theo đường này không an toàn, ta đưa các ngươi trở về.”
“Có thật không?”
Hùng Uyển Nhi toát ra thần sắc mừng rỡ, nàng từng đã nghĩ tới điều này, thế nhưng lại nghĩ quấy rầy Long Thần, ngại không nói với Long Thần.
“Ừm, đi thôi.”
Long Thần mỉm cười gật đầu.
Đám thiếu niên Man Hùng bộ lạc liền cao hứng không thôi, lúc này Hùng Quân ở trên lầu đi xuống, nhìn thấy Long Thần, liền hỏi:
“Long Thần đại ca, ngươi muốn đưa tỷ tỷ ta trở về sao?”
“Đúng vậy, ngươi tính thế nào?”
Long Thần hỏi.
“Mười ngày sau sư tôn ta rời đi, ta chuẩn bị theo hắn đi Xích Dương thành, thành trì đó so với Xích Thủy thành còn phải lớn hơn gấp trăm lần, sau này ta nhất định cố gắng hơn nữa, tranh thủ gia nhập U Minh quân, mang về vẻ vang cho Man Hùng bộ lạc.”
Hùng Quân kích động nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.