Chương trước
Chương sau
“Trong Đế linh khí nồng nặc, bọn họ vừa mới ra đời thôi, cơ hồ đã hoàn thành xong thân thể tôi luyện và dựng dưỡng, tự động tạo thành mười tám võ mạch và chín khiếu huyệt. Ở tuổi này, vượt qua Địa Vũ cảnh tới Thiên Vũ cảnh cũng coi như thường gặp. Ở Đế vực, tuổi thọ Nhân tộc rất dài, ít nhất cũng có hai ba trăm tuổi. Tuổi của mấy người này đại khái khoảng chừng bốn mươi, độ tuổi này ở trong tộc quần của bọn họ chỉ được coi là vị thành niên.”
Đây là lời giải thích của con mèo mập.
“Bốn mươi tuổi chỉ được xem là vị thành niên, thật là biến thái chí cực mà.”
Long Thần không nhịn được mắng một tiếng.
Lúc này mười mấy cao thủ vị thành niên hướng đến Long Thần chen chúc mà tiến tới.
Bọn họ nhìn như là thiếu niên nhưng niên kỷ Long Thần ngay cả một nửa của bọn họ cũng không bằng. Dĩ nhiên Long Thần cũng không có ý chê bọn họ già lão, ở trong ánh mắt của người Đế vực, bọn họ quả thật vẫn còn trong giai đoạn vị thành niên.
Bọn họ gọi mình là Nhân tộc thượng đẳng, mà Nhân tộc vạn quốc cương vực là hạ đẳng, đó cũng không phải là không có lý.
“Dừng tay!”
Đúng vào lúc này, một tiếng gọi uyển chuyển duyên dáng vang lên. Những thiếu niên kia dĩ nhiên nghe thấy, sau khi nhìn nhau, xoay người một cái, lui ra, thế nhưng vẫn còn vây quanh Long Thần.
Một nữ tử duyên dáng dịu dàng từ trong rừng rậm đi ra. Nữ tử này hẳn đồng bạn với đám người kia, niên kỷ thoạt nhìn tương đương với Long Thần, vóc dáng cao gầy, và cao chừng Long Thần, dáng người lung linh lưu loát, làn da màu lúa mì, có lực đàn hồi kinh người.
Nữ tử này ngũ quan tinh xảo, cũng là mỹ nữ hiếm có. Và cũng giống như những thiếu niên này, toàn thân cũng tản mát ra một loại dã tính, giống như một đầu tiểu báo vậy, tràn đầy sức mạnh bạo tạc.
Thế nhưng ánh mắt của nữ tử này lại vô cùng dịu dàng, nhìn ra được tính cách của nàng cũng không giống dã tính như bên ngoài, ngược lại vô cùng ôn nhu.
“Quân nhi, tại sao ngươi lại giết người lung tung?”
Một nữ tử thoạt nhìn niên kỷ tương đương với Long Thần đi tới, động tác nhanh chóng, giọng nói vô cùng dễ nghe.
“Tỷ tỷ, ngươi lại xen vào chuyện của người khác nữa rồi, tiểu tử này đầu óc có vấn đề, chỉ vừa mới tới Thiên Vũ cảnh liền dám một mình đi loạn ở chỗ này, không phải đơn giản đi tìm cái chết sao? Thay vì chết trong tay người khác, còn không bằng chết ở trong tay chúng ta, mới không lãng phí đồ vật trong tay hắn.”
Tên thiếu niên tên Hùng Quân kia ngạo nghễ khinh thường nhìn Long Thần nói.
“Nói tầm bậy. Sau này không cho như vậy nữa. Giết người vô tội, bắt nạt kẻ yếu không phải là hành động hảo hán, ngươi cứ như vậy mãi sẽ không trở thành anh hùng của Man Hùng bộ lạc chúng ta!”
Nữ tử dùng khẩu khí có chút trách cứ nói.
Nàng nhẹ nhàng khuyên nhủ những người khác lui ra sau, sau đó mới dịu dàng nhìn Long Thần có chút áy náy nói: “Vị đại ca này, thật là ngại quá, đệ đệ của ta lỗ mãng quá mức, đã hù dọa ngươi. Ta tên Hùng Uyển Nhi.”
Long Thần có chút xấu hổ, niên kỷ của vị nữ tử này nhất định lớn hơn hắn nhưng gọi hắn là đại ca…
“Không sao.”
Trong lòng Long Thần có rất nhiều nghi vấn, vị mỹ nữ cao gầy tên Hùng Uyển Nhi nói không chừng có thể hỏi một vài vấn đề cho nên hắn vội vàng nói: “Ta tên là Long Thần.”
“Ai cần biết tên của ngươi làm gì, dám đánh chủ ý tỷ tỷ ta? Có tin ta đem ngươi đánh thành bánh thịt hay không?”
Hùng Quân kia vung lên nắm đấm, mắt lạnh nhìn Long Thần.
“Câm miệng.”
Hùng Uyển Nhi trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, dùng giọng xin lỗi nhìn Long Thần nói: “Đệ đệ của ta từ nhỏ đã rất dã tính rồi. Thế nhưng Long Thần đại ca, ngươi cũng lớn mật lắm đó, chỉ mới Thiên Vũ cảnh tầng thứ nhất mà cũng dám đi lại ở chỗ này, xem quần áo ngươi, hẳn là người Xích Thủy thành, một mình nguy hiểm, không bằng hãy đi theo chúng ta đi Xích Thủy thành, sao hả?”
Mặc dù còn không biết Xích Thủy thành là ở nơi nào, là nơi có thành trì khẳng định có thể biết rất nhiều thứ, bao gồm cả đường đi tới Kiếm Hồn đế vực. Long Thần đang muốn giả mạo người Xích Thủy thành, để cho Hùng Uyển Nhi đây mang hắn đến đó, còn thiếu niên Hùng Quân kia, thần sắc lại tối sầm lại, lập tức không chịu nổi.
“Tỷ tỷ, ngươi cũng quá lỗ mãn rồi, người không quen biết không thể gia nhập đội ngũ chúng ta, cho dù hắn không hại chúng ta, chỉ cần gặp phải địch nhân, hắn nhất định sẽ trở thành gánh nặng của chúng ta, ngươi muốn hắn gia nhập, Hùng Quân ta là người đầu tiên không chấp nhận!”
“Đúng, ta cũng không đồng ý!”
“Ta cũng vậy!”
Thấy bọn họ như vậy, sắc mặt Hùng Uyển Nhi có chút khó coi, chẳng qua cũng không có cách nào.
“Không sao, tự mình ta trở về Xích Thủy thành cũng được, gặp lại các vị sau.”
Long Thần không muốn làm cho Hùng Uyển Nhi khó xử, nói một tiếng hắn liền tự mình tìm một hướng quyết đoán rời khỏi nơi đây.
“Người này thật là…”
Hùng Uyển Nhi lẩm bẩm nói.
“Hừ, chắc chắn là muốn chết mà, tỷ tỷ, chúng ta đừng để ý tới hắn nữa, đi Xích Thủy thành quan trọng hơn, vạn nhất vị U Minh quân rời khỏi Xích Thủy thành thì ta cả đời này sẽ không có cơ hội nào nữa.”
Hùng Quân nói.
“Tốt.”
Mọi người chỉnh đốn một chút tiếp tục hướng đến Xích Thủy thành mà đi, chờ sau khi bọn họ đi rồi, Long Thần mới từ trong chỗ tối đi ra, hắn cười nhạt nói: “Đi theo những người này ta có thể đến Xích Thủy thành.”
Hắn có Phệ Linh Yêu Đồng vũng vàng đi ở phía sau bọn hắn cũng không bị bọn hắn phát hiện.
Trong bọn họ, thực lực thấp nhất cũng là Thiên Vũ cảnh tầng thứ hai, cho nên một mực vẫn duy trì tốc độ Thiên Vũ cảnh tầng thứ hai, tốc độ Long Thần, nếu bọn họ không biến hóa thì có thể miễn cưỡng đuổi kịp.
“Tùy tiện mấy thằng thiếu niên thôi mà đã là Thiên Vũ cảnh, Chân Vũ đế vực thật là biến thái…”
Mấy thiếu niên đây cấp cho Long Thần xung kích thật là lớn.
Hơn nữa, hắn còn biết, quy tắc cạnh tranh Đế vực, so với vạn quốc cương vực thậm chí còn tàn khốc hơn nhiều.
Đi theo mấy thiếu niên này, Long Thần hướng đến Xích Thủy thành mà đi, hắn có dự cảm bọn họ hình như đang rời xa mảnh rừng rậm này.
Đại khái mất hai canh giờ sau, Long Thần dừng bước, bất đắc dĩ cười cười, bởi vì hắn phát hiện có một nhóm người khác lúc này đang ngăn cản phía trước đám người Man Hùng bộ lạc.
Rất nhanh, hai bên lao vào chém giết.
Thực lực của đối phương vừa nhìn cũng biết mạnh hơn Man Hùng bộ lạc một chút, cứ theo đà này đoán chừng toàn bộ những thiếu niên này sẽ bị giết chết, Long Thần muốn đi Xích Thủy thành, nói không chừng bị ngâm nước nóng.
Hơn nữa vị cô nương Hùng Uyển Nhi kia làm người cũng không tệ, Long Thần cũng không muốn trơ mắt nhìn nàng chết, nghĩ tới điểm này, hắn liền di chuyển thân thể của mình hướng đến nơi chém giết đi tới, trận chém giết ở nơi này vô cùng thảm thiết, chỉ mới một lát thôi đã có hai thiếu niên bị chấn cho nội phủ nát tan, phun huyết ngã xuống đất, máu tươi nhuộm đầy mặt đất.
“Tỷ tỷ, ngươi đi mau đi!”
Phía trước truyền đến tiếng gầm gừ không cam lòng của thiếu niên tên Hùng Quân kia.
“Ta tới cứu ngươi!”
“Tốt cho đàn bà còn tơ, hôm nay ngươi hầu hạ huynh đệ chúng ta cho thật tốt, chúng ta sẽ bỏ qua đệ đệ của ngươi, thấy sao hả?”
“Ngoan ngoãn một chút, ngươi càng ngoan ngoãn, chúng ta giết người càng ít.”
Tiếng cười kiệt kiệt vang lên trước mắt Long Thần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.