“Bằng không ta đi giết chết hắn tránh cho hắn thật sự tới diệt chủng tộc chúng ta?”
Bắc Minh xà tộc Huyền Phong cười âm lạnh nói.
“Thôi đi các vị, tiểu gia hỏa kia rất cổ quái, nói không chừng đi tới Đế vực thật sự có một phen thành tựu cũng không chừng. Chúng ta cứ mỏi mắt trông chờ, bây giờ nên nhanh chóng trở lại Hoang Vu đế vực rồi hẳn nói, nơi này không phải là địa bàn của chúng ta.”
“Tốt.”
Nhìn sáu Yêu tộc kia chỉ còn có bóng lưng Long Thần rời đi, ánh mắt Tố Nghiên dại ra hỏi: “Tiểu Lang ca ca, đại ca ca thật sẽ đến tìm chúng ta sao?”
Mạc Tiểu Lang kiên định gật đầu.
“Vì cái gì chứ? Sáu Yêu tộc đây rất cường đại mà.”
“Bởi vì hắn chưa từng làm trái với lời thề của mình, hắn là loại người cho dù có bò hắn cũng muốn bò đến Hoang Vu đế vực.”
Mạc Tiểu Lang cười.
Có lẽ Long Thần một mình một cõi rời đi sẽ càng thêm đặc sắc.
…
Hô…
Long Thần hít thở sâu một cái.
Đừng xem bề ngoài hắn bình tĩnh, trong lòng hắn đau đơn cũng không thua gì như khi Linh Hi rời đi.
“Linh Hi đi, ngay cả Tiểu Lang cũng rời đi. Xem ra Long Thần ta vẫn còn yếu nhược.”
Gắt gao nắm chặt quả đấm, sức mạnh mênh mông hội tụ lên nắm tay của hắn.
“Kế tiếp tu luyện và sát phạt, ta dứt khoát phải mạnh lên hơn trước gấp mười lần. Long Thần ta nếu không biến thành ma quỷ thì làm sao khiến cho người ta nghe tin liền sợ mất mật?”
Chợt quát lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1781364/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.