Chương trước
Chương sau
Thời gian nửa nén nhang rất nhanh đã qua đi. Lần này sáu Yêu tộc cũng vô cùng từ bi đem đưa tất cả mọi người trở về vạn quốc cương vực, bắt đầu từ ngày hôm nay, Thái cổ bãi tha ma hẳn không cần phải mở ra lần nữa.
Đám người Bạch Lan và Tố Tuyết không ngừng hướng nhìn Long Thần cáo biệt, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn phải rời đi.
Những người này rất có thể biến mất khỏi thế giới của bọn họ, thật không biết sau này có cơ hội trở về hay không, để gặp lại mọi người thêm một lần nữa.
Thái cổ bãi tha ma tạo cho Long Thần ngày hôm nay.
“Đại ca ca, ta sợ.”
Sau khi Bạch Lan đi rồi, Tố Nghiên khóc bù lu bù loa, nắm chặt cánh tay Long Thần.
“Nghiên nhi không sao, có ta đây.”
Long Thần cười nói. Chẳng qua là nụ cười vô cùng khiên cưỡng.
“Đúng, Nghiên nhi, còn có Tiểu Lang ca ca ta đây nữa.”
Trong khoảng thời gian này, Mạc Tiểu Lang và Tố Nghiên vô cùng hòa đồng.
“Cảm ơn Tiểu Lang ca ca.”
Tố Nghiên ngoan ngoãn gật đầu.
Không trung, sáu Yêu tộc nhìn kỹ ba người bọn họ.
“Không biết tại sao ta cảm thấy thiếu niên này có chút kỳ quái, trên người của hắn có một loại khí tức để ta mơ ước giống như đụng phải thiên địch vậy?”
Thiên Khôn Bắc Minh xà tộc nói.
“Ngu xuẩn, tiểu tử kia xứng với ngươi sao?”
Hồng Anh cười một tiếng.
“Lần này thu hoạch vô cùng lớn, chẳng những có Ngũ Đế bảo tàng còn có một thánh nữ thể chất “Vĩnh sinh”, còn có một siêu cấp yêu thú tương tự Phệ Nhật Yêu Lang.”
Đúng vậy, rất lớn cái nơi quỷ quái vạn quốc cương vực này, lão tử không bao giờ tới đây lần nữa.”
Đi hôi, phá giải Cửu Trọng cấm quan trọng hơn, đợi bài trừ Cửu Trọng cấm, huynh đệ chúng ta sẽ thăng chức rất nhanh.”
“Đi, mang theo ba người này, bây giờ ta càng nhìn bọn hắn càng cảm thấy khả ái.”
“Hồng Anh, ngươi là đồ biến thái, ngươi là thụ yêu, ít đánh chủ ý lên thiếu niên Lang tộc của ta.”
Thiên Khôn cười mắng.
Tâm tình của bọn hắn vô cùng tốt.
Dưới khống chế của bọn hắn, ba người Long Thần đi theo sau sáu Yêu tộc, lấy tốc độ cực nhanh tung bay ở trong Thái cổ bãi tha ma, nơi này đã không có một bóng người nào nữa.
Rất nhanh Long Thần đi theo bọn họ đi tới Thiên Thủy vực, ở một góc âm u, bọn họ ào ào xông vào trong một cái hồ rất sâu, lặn sâu xuống, thế nhưng hồ này sâu đến thế, sau khi đến đáy hồ đó là một mảnh âm u.
“Ở dưới đáy hồ ẩn giấu một thông đại đi Chân Vũ đế vực, chỉ có thông qua thông đạo này, chúng ta liền đi tới đế vực, mấy đứa nhỏ đây chính là một thế giới vô cùng thần kỳ, các ngươi là ếch ngồi đáy giếng, kế tiếp chính là xem bầu trời lớn như thế nào, ngàn vạn lần đừng có chết ngạt đó nha.”
Hồng Anh cười nói.
Bay qua từng tầng bùn nhão, đầu lĩnh Yêu tộc phá khai một quang mang, mọi người rất nhanh tới trong một không gian âm u, ở trong không gian chật hẹp này, thế nhưng phía trước xuất hiện một đại môn phong cách cổ xưa.
Chi cha một tiếng, Hồng Anh mở cửa, xuất hiện ở trước mắt Long Thần là một đường hầm màu đen thâm thúy giống như là đường hầm trong Ngũ Đế bí cảnh vậy, nhưng đường hầm đây dài, rất dài, vĩnh viễn không có điểm cuối.
Long Thần hít một hơi khí lạnh bước lên đường hầm này.
“Đế vực, Long Thần ta tới đây.”
Bước lên đường hầm vô cùng vô tận này, vốn không có cơ hội quay đầu lại.
Tam vực Cửu giới, thế giới khổng lồ như thế, chờ Long Thần hắn lại là cái gì đây?
Hành tẩu ở trong đường hầm màu đen trống trải này, Long Thần tựa như đi trong đường hầm không gian vậy, phía trước là một mảnh đen nhanh nhìn không thấy điểm cuối.
Sáu Yêu tộc đi ở phía trước, mà ba người Long Thần đi theo sau, lúc này Tố Nghiên gắt gao ôm cánh tay Long Thần, thân thể nhỏ nhắn núp ở phía sau Long Thần, trên gương mặt trắng nõn hiện lên chút vẻ mờ mịt và sợ hãi, chỉ khi ở bên cạnh Long Thần, nàng mới có chút cảm giác an toàn.
“Đại ca ca, ta sợ, rất sợ…”
“Nghiên nhi, sẽ rời khỏi nơi này rất nhanh thôi. Đến lúc đó ta sẽ nghĩ ra biện pháp.”
Long Thần nhẹ giọng nói bên tai nàng, sau đó, hắn và Mạc Tiểu Lang liếc nhau một cái.
Long Thần hoàn toàn không cam lòng nhìn Mạc Tiểu Lang và Tố Nghiên bị mang đi, cho nên hắn chờ sau khi tới tam đại đế vực, trong khoảnh khắc kia, lập tức đem Mạc Tiểu Lang và Tố Nghiên đưa vào trong Thái Hư cảnh, sau đó sử dụng huyết độn, nhìn xem có mang Mạc Tiểu Lang rời đi hay không.
Đây chỉ là hắn mạo hiểm xem thử mà thôi, có thật sự thành công hay không còn phải nhìn tình huống lúc đó.
“Nếu như đi như thế này vĩnh viễn sẽ không tới điểm cuối, chúng ta phân ra mang theo ba người hết tốc lực tiến về phía trước. Nếu như mệt mỏi không chịu nổi thì thay đổi người khác.”
Sau khi đi được một đoạn ở trong đường hầm thâm thúy, Hồng Anh bỗng nhiên nói.
Quyết định của nàng rất nhanh được mọi người đồng ý thông qua, ba vị Yêu tộc trong đó đi tới nắm cánh tay ba người Long Thần, trong nháy mắt ba người đã bị mang đi theo hướng đế vực mà đi, trong lúc nhất thời tiếng gió gào thét, bốn phía lâm vào trong hắc ám tĩnh mịch.
Tốc độ Yêu tộc có lẽ đã vượt quá nhận thức của Long Thần. Tốc độ bức bối này Long Thần hoàn toàn không phát huy được.
Trong thời gian cấp tốc lên đường, Long Thần phát hiện mình giống như biến thành người mù vậy.
Xung quanh là một mảng tĩnh mịch chỉ có thể nghe được tiếng gió vù vù.
Cảm giác như vậy có chút tra tấn.
Long Thần dứt khoát suy nghĩ chuyện võ đạo một đường, thời gian trôi qua đại khái mất chừng nửa tháng, Long Thần suy đoán chắc hẳn gần tới đế vực rồi.
Sáu Yêu tộc đi dường lúc này cũng thở hổn hển chút ít.
“Nhanh đến thôi, không cần mang theo bọn họ lên đường nữa, từ từ mà đi, trước khi đến, chúng ta phải khôi phục toàn bộ thực lực, dù sao đi lại ở U Minh phủ này, nếu như bị người Nhân tộc phát hiện vậy thì phiền toái nhất là phủ quân U Minh phủ rất khó dây dưa.”
Thiên Khôn Lang tộc dừng bước thận trọng nói.
“Phủ quân? Ha ha, chính là U Minh quân sao? Tới bao nhiêu ta giết bây nhiêu.”
Bắc Minh xà tộc Huyền Phong cười nói.
“Đó là binh sĩ bình thường, những tướng lĩnh kia nhất là tướng lãnh Thần cấp, chúng ta có thể đối phó sao?”
Thiên Khôn cải chính.
Trong sáu Yêu tộc, Thiên Khôn có tính cách trầm ổn nhất.
Từ trong cuộc nói chuyện của bọn họ, Long Thần ghi nhớ vài tin tức, đó là sau khi rời khỏi nơi này hẳn là đi tới một nơi có tên là U Minh phủ. Phủ quân U Minh quân đối phó vô cùng khó.”
“Đại ca ca.”
Khi nữ tử Hồng Anh buông Tố Nghiên ra, Tố Nghiên vội vàng nhúc nhích tới bên người Long Thần, có chút kinh sợ nhìn Yêu tộc kia. Ánh mắt của nàng có chút run rẩy, lúc trước dọc theo đường đi tới nhưng bị nàng ta dọa sợ không hề nhẹ.
“Đừng sợ, có ta ở đây.”
Long Thần vô cùng thân thiết vuốt ve mái tóc của tiểu cô nương này, cứ như vậy, đoán chừng nàng yên lòng hơn nhiều.
“Đại ca, nhanh tới nơi rồi.”
Mạc Tiểu Lang nhắc nhở.
Đi ra ngoài có nghĩa là còn muốn mạo hiểm thêm một lần.
Mặc dù đối với Mạc Tiểu Lang và Tố Nghiên mà nói, đi Hoang Vu đế vực đồng nghĩa với việc tương lai bọn họ sẽ vươn lên thật cao, nói ví dụ như Mạc Tiểu Lang nó sẽ trực tiếp nhận được bồi dưỡng thật lớn, thực lực sẽ rất nhanh tiêu thăng vượt qua Long Thần, nhưng mà ở chung dài lâu như vậy, ai lại nguyện ý bị Yêu tộc xen vào cuộc sống của mình chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.