Kim tổ và Trường tu khách lúc này không có nhẫn nại được nữa rồi, Ngũ Đế bảo tàng ở phía trước đang chờ đợi bọn họ tới lấy, thế nhưng, không đợi bọn hắn nói chuyện, Bạch Lan đã đứng dậy.
Một ngày thời gian, còn không có đi ra ngoài, đã không còn hy vọng gì nữa rồi.
Sống nhiều năm như vậy, Bạch Lan sớm đã thấu hiểu sinh ly tử biệt.
“Đáng tiếc cho một thanh niên thiên tư xuất chúng, tâm tính cứng cỏi mà.”
Bạch Lan thở dài, sau đó nhìn về hai người nói: “Ngại quá, để cho hai vị đợi lâu.”
“Không sao.”
Rốt cuộc có thể đi rồi, hai người thở phào nhẹ nhõm.
Cái bọn họ muốn chính là không muốn để cho Bạch Lan chiếm được tiện nghi sau khi bọn họ giết sạch đám Cốt Ma, lúc này mới chưa rời đi. Vốn dĩ là không thật lòng đợi chờ cùng với Bạch Lan.
Nhìn tiểu lộ u ám, ánh mắt Bạch Lan ngưng tụ lại, một lần nữa bước lên con đường này.
Ngũ Đế bảo tàng là mục tiêu của mỗi người.
……
“Đây là nơi nào?”
Long Thần day day cái đầu, khó nhọc đứng lên, nhìn bốn phía. Đây là một mảnh đại địa và bầu trời đều là màu xám tro, hình như cũng giống như là bên ngoài Hắc ám cốt tháp vậy, thế nhưng thứ không giống là nơi này không có cốt hài. Hơn nữa không gian chung quanh cũng không rộng rãi, ở phía xa, chính là sương mù dày đặc.
Một lát sau, Long Thần mới nhớ tới lúc nãy hắn chiếm được một viên Kiếm Hồn thạch màu vàng. Sau đó đi tới nơi này, đồng hành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1781339/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.