Chương trước
Chương sau
Từ trong Phệ Linh Yêu Đồng, hai người mà hắn quan tâm nhất là Tố Tuyết và Tố Nghiên cũng không xảy ra vấn đề gì, hắn thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng số lượng võ giả ở Thanh Mộc Thiên Thành, vẫn là giảm đi không ít, đoán chừng trong Lôi Ma nhị tộc, cũng tổn thương không ít.
Tại trên Thanh Mộc Thiên Thành, bọn họ thậm chí còn không biết chuyện gì xảy ra.
Dưới Bạch Lan giải thích, bọn họ mới biết được.
Lúc này, Long Thần mới đến nơi này. Thấy Long Thần, Bạch Lan và Lôi Cực vội vàng gọi hắn qua đó, bọn họ đang muốn đi cứu những người khác, lại phát hiện Xích Viêm thụ quả bất động, hình như đã khôi phục lại bình thường, bọn họ cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Mà hai người Tố Tuyết và Tố Nghiên, nước mắt đã lưng tròng.
“Long Thần, người và yêu lang kia...”
Bạch Lan đang muốn nói chuyện, Long Thần đã hướng hắn nháy mắt một cái, nói: “Chuyện này ta tự mình giải quyết, thế nhưng sợ rằng có biến, nên Thanh Mộc Thiên Thành này ta không thể lưu lại được nữa”
Thấy Long Thần nháy nháy mắt, trong lòng Bạch Lan biết hắn có điều muốn nói nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, nguy cơ lần này đã được giải, vậy là đủ rồi, cho nên gật đầu, trực tiếp nói: “Không nói tới nữa, chúng ta trước rời khỏi nơi đây thôi, lần này ngoài ý muốn, để Lôi Ma nhất mạch ta tổn thất không ít, kế tiếp cũng không thể để tổn thất thêm nữa.”
Dưới mệnh lệnh của Bạch Lan, mọi người rời khỏi Thanh Mộc Thiên Thành, khi nhìn thấy cảnh hoang tàn ở bên dưới Thanh Mộc Thiên Thành, sắc mặt mọi người đều có chút dại ra.
“Cổ thụ đây, thế nhưng di động, hơn nữa bị hỏa diễm thiêu đốt, nếu như không có tộc trưởng cứu viện kịp thời, chúng ta sớm đã bị hỏa diễm kia huyện hóa, căn bản không sống được, cuối cùng biến thành tro bụi...”
“Đúng vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tại sao lại phát sinh ra chuyện thần kỳ như thế?”
“Đây chính là Thái cổ bãi tha ma kinh khủng, ngay cả Thanh Mộc Thiên Thành trong truyền thuyết, cũng bị hủy diệt.
Mọi người một bên xôn xao nghị luận, một bên rời khỏi nơi này.
Long Thần và hai người Bạch Lan đi chung với nhau.
“Long Thần, người biết cổ thụ đã xảy ra chuyện gì phải không? Chúng ta còn không có phương pháp giải quyết, người đến cùng là giải quyết như thế nào?”
Chuyện Xích Viêm thụ tộc, Long Thần nếu như giải thích cặn kẽ sẽ dính dán đến rất nhiều vấn đề, cho nên hắn giản lược nói: “Là như vậy, ta cùng yêu lang kia là huynh đệ, chuyện của hắn và ta các người đều biết cả rồi, hắn từng bị Vũ Quang Vũ đoạt nhưng mà sau võ đạo tranh tài, ta liền đoạt trở lại, mà hỏa diễm của hắn... là bảo vật rất nhạy cảm, còn trong cổ thụ, tựa hồ có một vật, mới đưa đến biến hóa như thế, nó tìm được vị trí của vật kia, ta lấy ra ngoài, sau đó cổ thụ mới dừng lại.”
Long Thần không nói là vật gì, cũng không có ý giải thích rõ, hai người Bạch Lan tin tưởng hắn, cho nên không hề hỏi tới nữa, bọn họ là người thông minh, đây là chiến quả của Long Thần, nếu bọn họ gắt gao ôm chặt, ngược lại lộ về đường đột.
Dù sao, ở thời điểm nào đó, bọn họ đem Long Thần trở thành một bằng hữu.
“Còn yêu lang kia, lần trước theo người Thần tộc đi tới đây ta đã từng thấy qua, ngươi chừng nào thì...”
Long Thần nhẹ giọng tại bên người Bạch Lan và Lôi Cực, nói: “Sở dĩ không cho các ngươi nói ra yêu đang là huynh đệ của ta là có nguyên nhân. Chờ các người tìm được nơi chốn thích hợp, ta liền giải thích cặn kẽ.”
Long Thần cũng không nóng vội, coi như là người Thần tộc biết Mạc Tiểu Lang xuất hiện ở nơi này, muốn chạy tới nơi này nhất định cũng cần có thời gian. Tại trong khoảng thời gian này, Long Thần có đủ thời gian giải thích cho hai người Bạch Lan.
Đợi Long Thần đi rồi, năm vị yêu tộc mới xuất hiện tại chỗ lúc trước bọn họ đứng, lúc này năm vị yêu tộc hai mặt nhìn nhau.
“Tiểu tử này lấy đi Xích Viêm thụ quả, mà hình như yêu lang kia cũng bị hắn thu vào, đoán chừng chính là một thú hồn tinh thạch có thể tạm thời gửi yêu thú, tên đáng giận, thế nhưng lấy người yêu tộc ta làm sủng vật!”
“Cái đó chưa chắc, ta nhìn quan hệ của bọn hắn hình như rất tốt, lấy tình huynh đệ đối đãi, mà trước kia là do yếu lang tự mình chủ động đi vào. Thế nhưng các vị, bây giờ nên làm thế nào đây?”
“Chúng ta trực tiếp đi qua đó, để cho tên nhân tộc kia phun ra yêu lang là được?”
Nữ tử Xích Viêm thụ tộc nói.
“Dĩ nhiên không được, chúng ta không thể tùy tiện hiện thân, mục đích của chúng ta là để đám người nơi này đi tìm Ngũ Đế bảo tàng, nếu như chúng ta xuất hiện trước, bọn họ kinh sợ, nào dám đi vào Ngũ Đế bí cảnh, lấy ra đồ đạc thuộc về chúng ta? Nếu không phải Ngũ Đế thiết lập hạn chế, chúng ta sớm đã đi vào trong Ngũ Đế bí cảnh rồi!”
Cường giả Lang tộc Thiên Khôn nói.
“Đã như vậy, chúng ta trước hết quan sát cái đã, đợi yêu lang kia ra ngoài lần nữa, nếu như tới Hoàng cấp, tự nhiên có quan hệ tới Phệ Nhật Yêu Lang. Thái cổ bãi tha ma đây là mục tràng của huynh đệ chúng ta, trong Thái cổ bãi tha ma, làm sao chạy trốn khỏi lòng bàn tay của huynh đệ chúng ta?”
Mọi người nở nụ cười, trong nhất thời tiếng cười vang trời.
Còn nữ tử Xích Viêm thụ tộc kia lại không cười.
Tại bên cạnh nàng là một nam tử lộ vẻ âm trầm, cả người tàn mát ra một cổ khí tức sởn tóc gáy tựa như độc xà.
“Hồng Anh, người đang nhìn cái gì đó?”
Nam tử nói.
Hồng Anh trong miệng hắn, chính là nữ tử Xích Viêm thụ tộc.
“Ta đang nhìn một tiểu hài tử, rất giống người mà chúng ta từng gặp qua, chúng ta trước đây, có phải đã gặp qua một thiếu nữ, ngươi nói nàng lớn lên rất không tệ, ta liền dùng “Bắc Minh phù” của người đánh lên người của nàng...Bắc Minh phù là của Bắc Minh và tộc các ngươi, không phải gia tốc già yếu hay sao?”
Trong mắt nam tử kia lóe sáng thông thanh âm lộ ra vẻ hưng phấn bị đè nén, nói: “Ý ngươi là, cô gái trúng Bắc Minh phù này còn chưa chết, rất có thể là có được thể chất “Vĩnh Sinh” trong truyền thuyết, có thể trở thành thánh nữ của Bắc Minh và tộc ta?”
“Ta cũng nghĩ như vậy nhưng mà vạn quốc cương vực nho nhỏ này, làm sao tồn tại thể chất.”
“Vĩnh sinh.” Trong vòng một ngày, liên tiếp nhận được vài chuyện thần kỳ, yêu tộc Phệ Nhật Yêu Lang, còn có thể chất “Vĩnh sinh”, vận khí của chúng ta, tốt như vậy hay sao?”
Hồng Anh nghi ngờ nói.
Nam tử kia thấp giọng cười một tiếng, nói: “Vô luận như thế nào cũng phải mang về một chuyên mới được, nếu là Phệ Nhật Yêu Lang thật sự, Thiên Khôn nhất định được thăng chức, còn ta vì Bắc Minh xà tộc tìm được Nhân tộc thánh nữ, cũng rất nhanh sẽ thăng chức!”
“Nằm mơ đi, ha hả.”
Hồng Anh lạnh lùng cười một tiếng.
Thế nhưng, nàng lại không có ý ngăn cản.
“Nếu không lộ diện, đợi Ngũ Đế bảo tàng mở ra, ta sẽ đem cô nàng này rời đi. Còn có năm tháng nữa mới rời đi, ta cũng không muốn hầu hạ một tên nhân tộc thời gian dài như vậy.”
Lần này, đám người Lôi tộc và Ma tộc tại Thanh Mộc vực, trong một khu rừng tương đối bình phẳng, sau đó trải qua dọc dẹp đơn giản, từ từ tạo thành nơi định cư tạm thời, Lôi Ma nhất mạch tổng cộng có mấy trăm người, phải tạm thời sống qua năm tháng nữa. Thanh Mộc Thiên Thành đã bị hủy diệt, bọn họ phải tới nơi này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.