Chương trước
Chương sau
Long Thần chợt nhớ tới chuyện ngũ sắc tế đàn.
"Những hắc y nhân kia... không phải, là yêu tộc, bọn họ nói muốn đưa ra chiếc chìa khóa Huyền Đế, rốt cuộc là lúc nào? Nếu như biết được tin tức chiếc chìa khóa Huyền Đế kia, sợ rằng tộc trưởng cửu tộc, còn có Trường tu khách và Kim tổ, cũng sẽ không có đứng im một chỗ."
Long Thần hy vọng tin tức kia đừng tới quá nhanh, nếu không sẽ phá vỡ kế hoạch của hắn đánh chết Vũ Quang Vũ.
Bắt Tiểu Lang từ trên mình, đây là tội không thể tha thứ, nếu không phải Tiểu Lang không thể bị khống chế mà nói, thì tình huynh đệ giữa Long Thần hắn và Tiểu Lang, sẽ bị hắn cứng rắn cắt đứt.
Đây là đại thù.
Trận đấu kích động lòng người nhất rốt cuộc đã tới, mắt thấy Cửu tộc thanh niên võ đạo đại tái sắp chấm dứt, trận đánh cuối cùng cũng phải đến, trong lòng mọi người cũng có chút ít khẩn trương. Buổi trưa từ từ tới, rất nhanh đám người Bạch Lan đi tới đây, và cùng Long Thần liếc mắt nhìn nhau, Long Thần không nói gì, chỉ đi theo bọn hắn, cùng đi tới bên ngoài Mê thành.
"Những chuyện khác ta không nói gì, vì ta, vì Tuyết nhi, và vì Nghiên nhi, ngươi phải giữ tính mạng của mình. Chú ý an toàn."
Bạch Lan ánh mắt trầm tĩnh nói.
"Được."
Long Thần cũng không nhiều lời.
Lúc này Tố Tuyết ở phía sau lưng Bạch Lan, thấy Long Thần đánh một trận trọng yếu nhất, không biết kết quả thế nào, cho dù cùng Long Thần cố gút mắt gì đó, lúc này cũng nên buông xuống, nàng nhẹ giọng nhìn Long Thần nói một câu: "Cẩn thận."
"Có những lời này của ngươi là đủ rồi."
Long Thần nhếch miệng cười một tiếng.
Vừa quay đầu lại, phía trước chính là người Thần tộc.
Phong Chi Lâm, Phong Kình, Vũ Quang Vũ, Vũ Liên còn có trưởng lão Phong Thần nhất mạch, mỗi một người đều là cường giả Địa Vũ cảnh cửu trọng trở lên, lúc này đang nhìn Long Thần, từ trên người bọn họ, tuôn ra một cỗ khí thế cường đại, hướng Long Thần quét tới, cái loại lực lượng chèn ép này, làm cho người ta run sợ.
Thế nhưng cũng không có hù ngã Long Thần.
Người Phong Thần nhất mạch, trên mặt đều là bằng sương, phảng phất là hàn bằng vạn năm không thể tan, một cỗ sát khí ngất trời, được phát ra từ trên mỗi một người bọn hắn, mục đích của bọn họ, là muốn hạ mã uy Long Thần.
"Chút tài mọn, cũng muốn hù ngã lão tử?"
Long Thần ánh mắt lạnh lẽo, trong lòng vừa động, trực tiếp đứng thẳng lưng, hướng phía trước đi tới. Tinh thần cương khí màu tím xoay quanh thân thể của hắn, tạo thành một lá chắn mỏng, tại trên người Long Thần, sát khí tuôn ra cũng không thua kém đối phương.
Từng bước từng bước, đi thẳng đến trung ương song phương, hắn một chút cũng không bị đối phương hù ngã.
Còn người Phong Thần nhất mạch, nhất thời cảm thấy không có thú vị, đem khí thế trên người tản mát, vẻ mặt của bọn họ hoàn toàn là không sao cả.
"Vũ nhi, đi thôi."
Ngay tại trung ương, Vũ Liên nhẹ nhàng nói một tiếng.
Vũ Quang Vũ gật đầu, không nói hai lời, tại trong ánh mắt đầy mong đợi của mọi người, thân hình chợt lóe, tức thì đã tới trước mặt Long Thần, ở trên người Vũ Quang Vũ, có một cỗ lực lượng thanh nhã kinh người.
Nói vậy, đây chính là Thanh Liên đế quân truyền thừa.
Có thể nói, Long Thần đi tới, đã đạt tới cấp độ hai đại thiên tài bậc nhất vạn quốc cương vực.
Hắn khởi điểm, tuyệt đối so với Vũ Quang Vũ thấp hơn vô số lần, nhưng mà hắn đã làm được một bước này, bởi vì hắn là Long Thần.
Khí chất của Vũ Quang Vũ, có một ít phần tương tự Vũ Liên, chỉ là ánh mắt vô cùng thâm thúy. Hắn lúc này đánh giá Long Thần một chút, cũng không có nói nhảm nhiều lời, trực tiếp nói: "Ta nhớ được, người từng phát qua lời thề, là sau khi ta đoạt đi sủng thú của người, nhất định phải giết chết ta, ngươi còn nhớ rõ không?"
Long Thần gật đầu, hắn dĩ nhiên nhớ rõ, chính cái mục tiêu đó, mới khiến hắn vào ngày hôm nay đứng ở vị trí này.
Vũ Quang Vũ cười một tiếng, nói:
"Lúc đó đúng là không nghĩ tới a, không nghĩ tới người có được như hôm nay, có thể đứng ở trước mặt của ta..."
"Rốt cuộc là người muốn nói cái gì?"
Long Thần nhướng mày, nói.
Vũ Quang Vũ dừng lại trong chốc lát, nói:
"Ta nói là, rất đáng tiếc, người thật sự tiến bộ vượt bậc, nhưng mà lúc người tiến bộ, ta cũng vậy tiến bộ. Lấy ra Tam Thiên Tinh Vực của người đi!"
Trong khi nói chuyện, Vũ Quang Vũ chậm rãi đưa ra một ngón tay, một đạo quang mang nhàn nhạt màu xanh, bắt đầu tràn ngập ở trên ngón tay của hắn, tựa hồ như có một đóa hoa sen màu xanh, xuất hiện ở đầu ngón tay của hắn.
"Còn đây là, Thanh Liên thần kiếm!"
Trên mặt Vũ Quang Vũ tràn đầy thần sắc say mê, nhẹ giọng nói.
Vừa thấy mặt, còn chưa giao chiến nữa là, hắn đã mang ra đòn sát thủ của mình, Thanh Liên thần kiếm, có thể thấy được hắn đối với Long Thần rốt cuộc coi trọng đến cỡ nào.
Tại trên đầu ngón tay của hắn, Long Thần cảm hay một số khí tức khổng lồ, thậm chí không thua gì Tam Thiên Tinh Vực, đây chính là thần binh lăng cấp cao đẳng, cũng giống như Tam Thiên Tinh Vực vậy, đã vô cùng tiếp cận Tân cấp từ Thần cấp trở xuống, chính là binh khí mạnh nhất.
Dưới sự khống chế của Vũ Quang Vũ Thanh Liên thần kiếm, từ từ nhô ra khỏi ngón tay của hắn, đây là một thanh kiếm toàn thân màu xanh nhạt, nhìn từ xa còn tưởng rằng nó là một thanh trúc dẹp, nhìn từ một cạnh, thì nhìn ra được đây là một khối ngọc màu xanh quý hiếm, xinh đẹp phi phàm.
Hoa văn hoa sen màu xanh, xuất hiện ở trên lưỡi kiếm, mặc dù nhìn như rất đẹp, nhưng mà phong mang phát ra từ trên lưỡi kiếm, lại không nhỏ bé chút nào, một chút cũng không kém hơn Tam Thiên Tinh Vực Long Thần.
"Trải qua bốn tháng, với thời gian dài suy nghĩ, Vũ nhi sớm đã đem Thanh Liên thần kiếm thông hiểu đấu đáo?"
Tại bên phía Phong Thần nhất mạch, Phong Kình dùng thanh âm có chút nịnh hót nói với nữ nhân Vũ Liên lạnh như băng ở bên cạnh.
"Thanh Liên thần kiếm, và Bạch Liên là một đội binh khí, Bạch Liên kia ta lĩnh ngộ đã lâu rồi nhưng cũng không có thông thấu, huống chi là Vũ nhi, thế nhưng, Vũ nhi đã có thành tựu nhất định."
Ánh mắt và sắc mặt Vũ Liên không thay đổi một lần, nhẹ nói.
"Long Thần kia chi hiểu lung tung sử dụng Tam Thiên Tinh Vực, Vũ nhi cho dù có hiểu tí xíu, cũng đã cường đại hơn đối phương nhiều lắm, trận chiến này, phần thắng ít nhất là 80%."
Phong Kình vuốt bộ râu dài nói.
Hắn có bộ râu dài, thế nhưng lại không dài như của Trường tu khách.
Nghe Phong Kình nói xong, Vũ Liên lại không có nói nữa, tại trên khăn che mặt màu trắng, một đôi con ngươi sâu thẳm nhìn Long Thần và Vũ Quang Vũ, giống như là một cái giếng cổ sâu thăm thẳm, giống như nước yên tĩnh, người ngoài rất khó nắm bắt nàng đang nghĩ tới chuyện gì?
Hai người còn chưa đại chiến, nghị luận giống vậy, phát sinh ở trong Ngũ Hành minh và Lôi Ma nhất mạch.
Ngay khi Vũ Quang Vũ rút ra Thanh Liên thần kiếm, nhẹ nhàng nắm nó trong tay, chia mũi kiếm về hướng Long Thần, thì Tam Thiên Tinh Vực tràn ngập lưu quang các loại màu sắc, đã được hắn nắm ở trong tay.
Nhìn Long Thần nắm Tam Thiên Tinh Vực một lát, Vũ Quang Vũ lắc đầu, không có công kích, mà là bỗng nhiên lên tiếng:
"Không phải là sinh võ giả, nhưng cầm thần binh ở trong tay, ngươi đây là đang vũ nhục Tam Thiên Tinh Vực ở trong tay người đấy, Tam Thiên Tinh Vực, quả thực nên quy chúc cho một chủ nhân khác."
Long Thần nhớ rõ, Vũ Quang Vũ đây là một gã Kiếm Võ giả chân chính. Tại tam đại đế vực, trong đó có Kiếm Hồn đế vực, nơi đó cũng chính là quê nhà của Linh Hi, nơi đó chắc là có rất nhiều Kiếm võ giả, điều này làm cho Long Thần đối với lời nói của Vũ Quang Vũ sinh ra hứng thú.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.