Chương trước
Chương sau
"Như thế rất tốt, bổn thần đi đây." Tiểu Miêu cười khúc khích, thân thể nhỏ nhắn màu đen rất nhanh chìm vào trong đêm tối, hướng phương hướng Mê thành mà đi. Kiến thức của nó so với Long Thần còn mạnh hơn nhiều, Long Thần đoán nó có thể tìm hiểu thấu đáo, ngũ sắc tế đàn kia rốt cuộc là chuyện gì.
Thế nhưng tại thời điểm con mèo hành động, Thái Hư Long Phù ở lồng ngực Long Thần, thế nhưng xuất hiện từ trong máu thịt của hắn, tạo thành một cái chân phù, dán lên trên người Tiểu Miêu, đi cùng với hắn. Toàn bộ vật phẩm của Long Thần, bao gồm cả Thái Hư cảnh, cũng cùng nhau rời đi. Long Thần mới nhớ tới Tiểu Miêu đã từng nói qua, linh hồn của nó bị nhốt ở trong Thái Hà cảnh, cho dù nó có chiếm được thân thể cũng không có khả năng rời khỏi Thái Hư cảnh một trăm thước, cho nên tại thời điểm nó đi Mê thành, mới khống chế Thái Hư cảnh cùng đi mới được.
"Tiểu tử đừng lo lắng, ngươi bây giờ là chủ nhân số một của Thái Hư cảnh, chỉ cần tâm niệm của người động một cái, Thái Hư Long Phù rất nhanh sẽ trở lại ở trên lồng ngực của ngươi, hiện tại ta đem Thái Hư Long Phù dán lên người của ta, một khi ta gặp nguy hiểm, liền thông qua cảm ứng giữa người Thái Hư Long Phù báo cho ngươi biết, để trong nháy mắt thu hồi Thái Hư Long Phù, khi đó bổn thần mới có thể núp ở trong Thái Hư cảnh." Long Thần vốn có chút buồn bực, sau khi nghe Tiểu Miêu nói vậy, mắt hắn trở nên sáng hơn.
"Một cái tin tốt như vậy, sau này có việc gì mình không thể đi làm, để cho con mèo mập đây đi làm, người gặp phải nguy hiểm, ta chỉ cần động tâm niệm một cái vậy thì có thể đem ngươi trở về, vậy..."
Long Thần tâm niệm vừa động, Thái Hư Long Phù kia thế nhưng xuất hiện ở lồng ngực của hắn chỉ trong một cái chớp mắt thôi. Long Thần còn chưa kịp vui mừng, thì Tiểu miêu từ Thầy Hử cảnh chui ra, nhìn Long Thần mắng một trận tơi bời.
"Đại gia à, bốn thần ta khi gặp nguy hiểm mới thu hồi chứ, cũng không phải bảo người thu lại bây giờ! Bổn thần thật vất vả mới chạy được hơn ba trăm thước, hắn lại mang bốn thần quay trở về, bổn thần mắng mị nội hắn không...!"
Thấy bộ dáng con mèo sắp nổi điên, Long Thần nhịn cười không được, bất quá hôm nay có chuyện cần cầu tới nó, nên cũng không đắc tội với tên tiểu tử này, cho nên Long Thần vội vàng xin tha thứ...
Một trận kiểm điểm qua đi, lúc này Tiểu Miêu mới thu lại tính tình, nói: "Niệm tình người vi phạm lần đầu, hôm nay tạm tha ngươi, bốn thần không cùng con kiến hôi người so đo làm quái gì!" Dứt lời, Tiểu Miêu lần nữa rời đi.
Trải qua một lần thí nghiệm, Long Thần chỉ cần tâm thần vừa niệm, là có thể thông qua Thái Hư Long Phù để liên hệ ở một nơi tối tăm nào đó, cảm ứng con mèo tồn tài, thậm chí còn có thể nắm được vị trí của nó, còn có hoàn cảnh chung quanh của nó nữa, thanh âm,...
"Thật là thần kỳ, có được như thế, chẳng phải ta có nhiều hơn một ánh mắt một cái lỗ tai di động đi được nhiều nơi, còn có thể tùy ý thu hồi lại?" Long Thần hưng phấn nghĩ.
Quả thật đây là một chuyện tốt. Long Thần đang chuẩn bị tu luyện, đúng lúc này Tố Tuyết đi tới bên cạnh hắn, quấy rầy Long Thần, nên sắc mặt của nàng mang theo vẻ xin lỗi, nhăn nhó nói: "Ta không phải cố ý tới quấy rầy ngươi, chỉ là ta muốn nhắc nhở người thôi, ngươi chắc là đối với tên Kim Linh kia, còn không biết tí xíu nào, đúng không?"
Long Thần trước khi đi tới điểm này, căn bản còn không biết trong Ngũ Hành minh còn có một người như Kim Linh, cho nên hắn gật đầu, hỏi: "Hắn có chỗ nào kỳ lạ không?"
Tố Tuyết nghĩ trong chốc lát, mới nói rõ từng chi tiết: "Kim Linh chính là đệ tử quan môn của lão gia hỏa Kim tổ Ngũ Hành minh, đầu tiên, hắn vốn là Hoàng Kim chiến thể, là người đã mở ra tầng thứ ba, cũng chính là từng cuối cùng, thiên sinh chiến thể, đều có uy lực kinh người, hơn nữa còn có không ít biến hóa thần kỳ, đoán chừng có thể vượt qua ngươi. Thế nhưng Hoàng Kim chiến thể cũng không phải là mạnh nhất của hắn, đồng thời còn có Hoàng Kim Tịch Diệt Nhãn, cũng đã được mở ra tầng cao nhất, có thể bộc phát ra một loại công kích phi thường cưỡng hãn và được coi đây là đòn sát thủ của hắn"
"Chỉ như vậy thôi sao?" Long Thần một thân không sao cả.
"Ngươi còn khinh địch nữa đấy"
Thấy bộ dáng không sao cả của Long Thần, Tố Tuyết có chút khẩn trương, nói: "Không chỉ như thế, thông qua quan hệ Kim tổ, hắn từng tu luyện qua chiến kỹ của năm tộc Ngũ Hành minh, có rất nhiều chiến kỹ nổi danh của năm tộc hắn đều biết cả, tin đồn Kim Linh là thiên tài tu luyện chiến kỹ, trên căn bản vô sự tự thông, là một nhân vật vô cùng khó đối phó, người tốt nhất cẩn trọng một chút. Cuộc chiến ngày mai, điều nói là sinh tử chớ luận, nếu là cha ta cứu viện không kịp thì..."
Long Thần biết cô nàng đây là quan tâm tới mình, hắn cười cười, nói: "Ngươi nói ta nhớ kỹ, không thể không nói đúng là đối thủ, thế nhưng, gặp phải Long Thần ta, chỉ coi như hắn xui xẻo."
Tố Tuyết phát hiện người này thật sự rất muốn ăn đòn, nàng liếc Long Thần một cái, thần thái và bộ dáng rất mê người, nàng trịnh trọng nói: "Còn có chuyện càng thêm trọng yếu hơn, Ngũ Hành minh thâm căn cố đế, có vô số năm lịch sử, trong tộc có hàng ngàn ngàn vạn vạn bảo vật thần kỳ, trong tay Kim Linh kia, khẳng định có không ít bảo vật."
"Bảo vật à?" Tại trong tay Long Thần, có Tam Thiên Tinh Vực mà Thất Diệu tinh quân lưu lại, hắn tin tưởng dưới Tam Thiên Tinh Vực, bất kỳ bảo vật nào, cũng sẽ hóa thành tro bụi.
"Bảo vật, chia thành hai loại thần binh và pháp bảo, chỉ sợ Kim Linh kia có một ít pháp bảo thần kỳ, làm cho người ta khó lòng phòng bị, ngày mai người không thể khinh địch, phải chú ý nhiều hơn, ta nói tới đây thôi, không quấy rầy ngươi nữa."
Nói xong, Tố Tuyết muốn rời đi, nàng hảo tâm nhắc nhở Iong Thần, thế nhưng bộ dáng kia của Long Thần để cho nàng hơi chút tức giận.
"Tố Tuyết." Long Thần ngẩng đầu, gọi nàng.
"Có chuyện gì?" Tố Tuyết quay đầu lại tức giận nói, dưới ánh trăng lạnh lùng, ánh trăng bạc chiếu lên da thịt của nàng, đem thiên tư tuyệt mỹ và làn da trắng nõn của nàng, hiện ra ở trước mặt Long Thần.
Tại một khoảng khắc mỹ lệ này, để Long Thần có điểm hít thở không thông, vẻ nóng bỏng ở trong ánh mắt hắn để Tố Tuyết có chút mất tự nhiên, sắc mặt trở nên hồng nhuận, liền vội vàng hỏi: "Ngươi rốt cuộc là có chuyện gì?"
Long Thần lắc lắc đầu, cười nói: "Lúc nãy cám ơn nhiều, ta thật sự nhớ kỹ toàn bộ, ngày mai ta sẽ biểu hiện thật tốt, không phụ kỳ vọng của ngươi."
Lúc này, ánh mắt tức giận lúc nãy của nàng mới biến mất, nàng gật đầu, cười trừ nói: "Tốt, vậy ta đang chờ người biểu hiện, ta cũng giống như vậy ngày mai sẽ cố gắng hơn."
Đợi Tố Tuyết đi rồi, Long Thần tâm thần lập tức trầm xuống, hắn cũng không có tu luyện mà là đem lực chú ý tập trung lên trên người con mèo, nói như vậy Long Thần đã cảm ứng được hình ảnh chung quanh nó, thậm chí là tiếng. Lúc này Thái Hư Long Phù đã dụng hợp lên trên ngực Tiểu Miêu, Long Thần liền có một loại ảo giác, tựa như thân thể Tiểu Miêu bây giờ, đã biến thành của hắn, ánh mắt Tiểu Miêu cũng biến thành ánh mắt của hắn, lỗ tai cũng biến thành của hắn. Cái không đúng là, hắn không thể khống chế hành động của con mèo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.