Chương trước
Chương sau
Long Thần cười nhạt, chân nguyên phát lực, Tam Thiên Tinh Vực của hắn nhất thời hóa thành một đạo tinh quang, xỏ xuyên qua tâm bàn tay của hắn, trực tiếp đâm vào trong thân thể của hắn, đúng lúc này Thần Không phù của hắn phát ra một đạo quang mang mãnh liệt. Đợi đến khi Tam Thiên Tinh Vực đâm vào trong thân thể của hắn, hắn đã bị truyền tống đưa ra ngoài.
Một chiêu bại địch. Long Thần biểu hiện, thật sự là quá kinh hãi, cường giả Mộc tộc và Lôi Văn vội vàng ngừng lại, Lôi Văn trợn mắt há mồm, nói: "Long huynh đệ, ngươi thật sự đã tới Địa Vũ cảnh bát trọng rồi?"
Long Thần cười một tiếng, không trả lời, dưới chân Bắc Đẩu Thất Tinh Bộ tiếp tục chuyển động, hướng võ giả Mộc tộc kia đánh tới, mắt thấy đồng bọn của mình đã bị đánh giết thì trong lòng võ già Mộc tộc kia tràn đầy rung động, hắn cũng không nghĩ tới Long Thần thế nhưng cường đại như thế, lúc này chỉ còn lại có một mình hắn mà đối phương lại có hai người, hắn chỉ có thể lựa chọn chạy trốn...
"Tiểu nhân hèn hạ, thế nhưng đi đánh lén, Ngũ Hành minh ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, cứ chờ đi!" Võ già Mộc tộc cấp tốc bỏ chạy.
"Muốn chạy trốn?" Long Thần không có động thủ, khi mà thân ảnh đối phương, gần như biến mất hoàn toàn, Long Thần khởi động kỹ năng huyết độn, thiêu đốt một phần nhỏ chân nguyên, trong nháy mắt vọt tới phía sau tên võ giả Mộc tộc kia!
"Hiện tại không truy sát ta, đợi đến khi ta tìm được cơ hội, ngươi nhất định sẽ hối hận!" Từ trong tay Long Thần thoát khốn, thanh niên Mộc tộc có chút hưng phấn, với khoảng cách này, Long Thần chẳng đuổi kịp hắn.
Đột nhiên, sau lưng truyền tới một cỗ khí thế sắc bén mà cường đại
"Làm sao có thể?" Thanh niên Mộc tộc cuống quýt xoay người lại, một đạo quang mang màu lam xỏ xuyên qua đầu hắn, hắn cảm giác được phạm vi tầm nhìn càng lúc càng mơ hồ, chờ đến khi hắn thanh tỉnh lại, phát hiện mình đã đứng ở bên ngoài Mê thành rồi.
"Mộc Trọng, ngươi cũng đi ra à? Là tên tiểu tử gọi Long Thần và Lôi Văn hợp lực đánh chết ngươi?"
Lúc này, tên thanh niên Hòa tộc bị Long Thần đánh chết lúc nãy tức giận nói, ở phía sau hắn, chính là các vị cường giả Ngũ Hành minh. Trong đó năm vị tộc trưởng, còn có nhân vật lợi hại nhất, Kim tổ.
Vừa mới khai chiến không bao lâu, mười người Ngũ Hành minh, đã có bốn người bị truyền ra ngoài, trong đó có hai người bị Vũ Quang Vũ giết chết mà hai người khác thì bị truyền tống ra ngoài không giải thích được, bọn họ đều bị Long Thần giết chết.
Thiếu niên Hòa tộc, bị Long Thần đánh lén mới bị đào thải, cho nên trong lòng hắn vô cùng- không cam lòng. Sau khi đi ra, vội vàng hướng trưởng bối mình tố khổ, để cho người Ngũ Hành minh mắng Long Thần hèn hạ, kế tiếp Mộc Trọng cũng bị đưa ra ngoài.
"Ta, ta không biết..." Mộc Trọng còn chưa phản ứng lại, ngơ ngác nói.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Tộc trưởng Mộc tộc tách đám người, đi ra, nói.
"Ta cũng không biết là ai giết nữa, Long Thần và Lôi Văn đứng chung một chỗ, ta vốn đã chạy trốn rồi, bỗng nhiên cảm giác được ở phía sau truyền tới một cỗ khí tức cường đại, ta vừa mới quay đầu lại thì một đạo quang mang màu lam đem cái trán của ta đâm thủng rồi..." Mộc Trọng ngơ ngác nói.
Sau khi hắn nói xong, mọi người dại ra nhìn nhau, thanh niên Hòa tộc có chút không thể tin, nói: "Lam quang, chẳng phải là Tam Thiên Tinh Vực? Long Thần đuổi theo Mộc Trọng, một chiêu giết chết hắn?"
Đây sợ rằng là sự thật. Bốn người, hai người bị Vũ Quang Vũ giết, hai người khác bị Long Thần đánh chết, đây cũng có nghĩa, Long Thần chính là tồn tại cùng một cấp bậc với Vũ Quang Vũ?
Người Ngũ Hành minh, không chút hảo ý đối với Thần Ma nhị tộc, trong Ngũ Hành minh bọn họ ngoại trừ Kim Linh ra, thực lực của những người khác đều ngang bằng nhau, không có đào tạo thành đệ tử như Vũ Quang Vũ, nhưng mà tuyệt đối thắng người mạnh nhất Ma tộc Tố Tuyết, chẳng lẽ Ma tộc còn có một người còn mạnh hơn cả Tố Tuyết, Long Thần?
Chợt mọi người phát hiện, tốt cho mình đã xem thường Long Thần kia.
"Tiểu tử kia rõ ràng chỉ vừa mới đạt tới Địa Vũ cảnh bát trọng, sao có được lực chiến đấu như vậy?" Kim tộc lão tổ mạc danh kỳ diệu, cảm khái nói.
Ở bên phía Lôi Ma nhất mạch, Bạch Lan và Lôi Cực nhìn nhau cười một tiếng, quả nhiên Long Thần không làm bọn họ thất vọng. Tại bên cạnh Lôi Cực lúc này, còn có Lôi Vũ có chút quẫn bách đứng đó. Hắn bị Kim Linh và một gã thiếu niên Thủy tộc vây giết, mới bị đưa ra, đây được coi như là điểm thắng lợi duy nhất của Ngũ Hành minh.
"Phụ thân, ta..."
"Đừng tự trách, chỉ là vận khí không tốt mà thôi, sau này cần nỗ lực nhiều hơn." Lôi Cực cắt lời của hắn, nói.
"Không biết Tuyết nhi thế nào rồi, đến bây giờ còn không có tin tức." Bạch Lan có chút quan tâm hỏi.
"Bạch huynh, có Thần Không phù, không cần phải lo lắng." Lôi Cực cười nói.
"Được rồi..."
Long Thần sau khi thu lu Tam Thiên Tinh Vực đi tới, Lôi Văn mới nuốt một ngụm nước miếng, có chút sùng kính, nói: "Đa tạ huynh đệ, lúc trước ta nghĩ thực lực của huynh đệ, nhiều nhất tương đương với ta, không nghĩ tới những tin đồn kia không giả, ngươi khi còn là Địa Vũ cảnh thất trọng, đã đánh chết võ Địa Vũ cảnh cửu trọng, huống chi bây giờ đã chân chính tiến vào Địa Vũ cảnh bát trọng."
Thật ra, thực lực Long Thần còn mạnh hơn, nếu như hắn hoàn thành Long Hồn biến thân. Đây chính là chỗ dựa Long Thần. Trước khi tới Vĩnh Hằng chiến trường, Long Thần đã thành công đột phá, đem thực lực của mình tăng lên cảnh giới Địa Vũ cảnh bát trọng, sau khi đi tới Thái cổ bãi tha ma, hắn từ Địa Vũ cảnh tam trong một đường đi tới như bây giờ, liên tục tăng lên năm cấp bậc, phần tốc độ này, đã vượt qua toàn bộ mọi người vận quốc cương vực.
Tổng cộng có mười người bị đưa ra khỏi Mê thành, lúc này chỉ ngắn ngủi qua đi ba canh giờ, đã có năm người đi ra ngoài. Chiến đấu vòng thứ nhất, thường thường kết thúc rất nhanh.
Thế nhưng, càng về cuối, mọi người càng thêm ẩn núp, dù sao ai cũng không muốn hao tốn khí lực, hơn nữa cứ như vậy bị đưa ra ngoài. Tại Võ đạo tranh tài này kiên trì càng lâu, đối với bọn họ mà nói càng thêm trọng yếu, chuyện này quan hệ đến bồi dưỡng sau này.
"Tố Tuyết, còn đệ đệ người nữa không biết thế nào rồi, Ngũ Hành minh nhiều người, dễ dàng liên hợp lại khi dễ người mà Thần tộc có Vũ Quang Vũ, bọn họ đụng ai đó cũng sẽ không có kết quả tốt, chúng ta vẫn là nhanh nhanh hành động, tìm các nàng." Long Thần sau khi thu hồi Tam Thiên Tinh Vực, liền dẫn Lôi Văn, hai người cùng nhau đi tới, đương nhiên là đi lung tung, nhìn xem mình có vận khí tốt hay không, gặp những người khác.
Người khác không chủ động đánh tới Long Thần thì Long Thần cũng không chủ động động thủ. Có Phệ Linh Yêu Đồng, hết thảy đều rất dễ dàng, rất nhanh Long Thần liền gặp được mấy nhóm người, toàn bộ đều là người Ngũ Hành minh là một mình đi lại hoặc là hai người cùng hành động. Dưới Phệ Linh Yêu Đồng quan sát, xảo diệu tránh khỏi bọn họ.
"Kỳ quái, liên tục đi hai canh giờ, thế nhưng đến một người cũng không gặp là sao?" Lôi Văn còn không biết chuyện gì xảy ra, đi theo Long Thần, hình như chuyện gì cũng không có phát sinh ra.
Long Thần cười mà không nói, đột nhiên nhãn tình hắn nhất mị, nói: "Hướng kia có chiến đấu, chúng ta đi tới đó xem một chút."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.