Chương trước
Chương sau
Hắn thở dài nói:
"Lôi tộc và Ma tộc liên hiệp đã được mấy trăm năm thời gian, tổ tông của các ngươi cũng từng là huynh đệ kề vai chiến đấu, cho đến hôm nay cũng là như thế, chẳng qua chiến đấu tại Thái cổ bãi tha ma còn chưa chân chính bắt đầu mà thôi. Không sai, so với Lôi tộc nội tình Ma tộc cường đại hơn nhiều nhưng đó cũng không phải là lý do để khinh thường huynh đệ của chính mình, khinh thường chiến hữu của mình, đưa đến kết quả cuối cùng chính là chúng bạn xa lánh, hậu quả của ngày hôm nay mọi người đã thấy rõ. Hoàn toàn không có tạo thành tai nạn gì lớn lao, bằng không ai ai ở chỗ này cũng không thể thoát tội!"
Lôi Cực gật đầu, nói tiếp:
"Hy vọng tất cả mọi người hãy hảo hảo suy nghĩ một chút đi, chuyện ngày hôm nay coi như không có phát sinh. Sau này Lôi Ma nhất mạch vẫn là huynh đệ, bài trừ ngăn cách ở trong tâm, đừng quá quan tâm đến chuyện nội tình các tộc."
Bạch Lan tiếp lời:
"Chuyện ngày hôm nay đến đây chấm dứt, sau này nếu để cho ta biết trong Ma tộc còn có người đi lấn áp người Lôi tộc, thậm chí là khinh thường Bạch Lan ta mặc dù là tộc trưởng Ma tộc cũng sẽ công chính làm việc, không khách khí với các ngươi đâu nhá."
Lời Bạch Lan để trong lòng mọi người run run.
Quả thật có một số đệ tử hậu bối sớm đã có tâm thái kiêu căn ngạo mạn, rất nhiều người đều coi Lội tộc là người hầu đối đãi. Mà hôm nay tôi tộc thất tử cử động, coi như là dạy cho bọn họ một bài học sâu sắc, để cho bọn họ hiểu ra Lôi tộc cũng không phải dễ khi dễ, bọn họ là huynh đệ mà không phải là nô lệ.
"Chỉ có đoàn kết mới đánh bại địch nhân, hy vọng các ngươi hiểu lấy. Sau này người Lôi tộc nếu cố ý tìm tới Ma tộc phiền toái Lôi Cực ta cũng sẽ theo lẽ công bằng làm việc, tuyệt đối nghiêm trị!"
Bạch Lan và Lôi Cực nói một câu ta một câu đem mọi người trần trụ, có lẽ vừa mới bắt đầu cũng không có hiệu quả tốt gì thế nhưng theo thời gian trôi qua đoán chừng bọn họ sẽ có điều cảnh giác.
Mâu thuẫn là có nhưng đừng biến thành thù hận là được rồi
"Tất cả mọi người hảo hảo trở về cho ta, mỗi người bế quan ba ngày, trong ba ngày này không có chỉ thị của ta ngoại trừ tu luyện và suy ngẫm ra không thể làm bất cứ chuyện gì!"
Bạch Lan phân phó, nói.
Lôi Cực cũng nói:
"Người Lôi tộc ta vì chuyện khiêu khích ngày hôm nay đều trở về cấm bế ba ngày, Lôi tộc thất tử cấm bế mười ngày, cẩn thận suy nghĩ."
Ở cái xã hội tàn khốc này chỉ có đoàn kết lại mới càng thêm cường đại hơn.
"Long Thần, ngươi đi theo ta."
Đợi tất cả mọi người đi rồi Bạch Lan mới nói với Long Thần.
Long Thần còn tưởng rằng đã kết thúc, hiện tại lưu lại chỉ có Lôi Cực và tỷ muội Tố Tuyết.
Long Thần gật đầu, chuẩn bị đi theo Bạch Lan mà Bạch Lan nhìn Tố Nghiên nói:
"Nghiên nhi, con về trước đi, ta và tỷ ngươi còn cùng Long Thần để nói vấn đề Cửu tộc thanh niên võ đạo đại tái."
Tố Nghiên tò mò hỏi:
"Cái gì tranh tài? Muốn ca ca đi tham gia hay sao?"
Bạch Lan cười cười nói:
"Con đi về trước đi, đừng có hỏi nhiều nữa."
"Nha..."
Tố Nghiên biết điều gật đầu, sau khi các biệt Long Thần lúc đó mới rời đi mà Long Thần, Tố
Tuyết còn có Lôi Cực và Bạch Lan hướng nơi trọng yếu nhất Thanh Mộc Thiên Thành mà đi.
"Cửu tộc thanh niên võ đại đại tái?"
Long Thần nhớ tới vấn đề Tố Nghiên vừa hỏi. Mục đích hắn đến Thanh Mộc Thiên Thành chính là tu luyện Thất Diệu Tinh Thần Thể, đồng thời trợ giúp giải trừ bí pháp ở trên người Tố Nghiên. Nghe Tố Nghiên hỏi như vậy chẳng nhẽ Bạch Lan muốn mình trợ giúp Ma tộc tham gia cái gọi là Cửu tộc thanh niên võ đạo đại tái gì đó?
Bạch Lan đã trợ giúp mình rất nhiều, nếu thật sự cần tới mình Long Thần cũng sẽ vì việc này mà hết lòng.
Cho nên hắn đi theo đám người Bạch Lan, đi tới căn phòng nhã trí khi nhìn thấy Bạch Lan lần đầu tiên. Bạch Lan và Lôi Cực đang đi phía trước quay đầu lại, hai người bọn họ nhìn chằm chăm Long Thần một hồi, Bạch Lan mới lên tiếng:
"Hôm nay người biểu hiện thật sự ra ngoài dự liệu của ta, không nghĩ tới người đã đạt tới loại trình độ này rồi, khen ngợi gì đó thì ta không muốn nói nhiều, hôm nay bảo người tới đây chủ yếu là có một lời thỉnh cầu."
"Tộc trưởng cứ việc nói, chuyện mà Long Thần có thể làm được nhất định sẽ đem hết toàn lực."
Long Thần cười nói.
Bạch Lan và Lôi Cực rất khâm phục hắn mà Long Thần cũng rất khâm phục hai vị cường giả
đây, hắn khâm phục nhiều hơn là vì tình huynh đệ giữa bọn họ, giống như tình huynh đệ giữa hắn và Tiểu Lang vậy.
Bạch Lạn biết hắn sẽ đáp ứng lúc này mới cười nói:
"Tốt, quả nhiên là một hảo hán."
Dùng một chút Bạch Lan tiếp tục nói:
"Ngươi lại lịch không rõ thế nhưng hẳn là không phải người trong chín đại tộc hoặc không phải là người chín tránh triều cho nên người hẳn không biết đến chuyện bảo tàng Ngũ Đế rồi?"
"Ngũ Đế bảo tàng?"
Long Thần trong lòng hơi cả kinh, chuyện bảo tàng Ngũ Đế hắn sớm đã biết, từ khi hắn nhận được chìa khóa năm màu và Xích Đế ấn ở Ly Hỏa Thần Cảnh thì đã biết rồi.
Thế nhưng hắn không biểu hiện ra mà là cất giấu điều mình biết, ngược lại hỏi:
"Ta có biết truyền thuyết về Ngũ Để bảo tàng nhưng mà chuyện này có thật sao?"
Bạch Lan cười nói:
"Ta cũng không biết nhưng mà rất có thể tồn tại, hơn nữa rất có thể tại trong thời gian này Ngũ Đế bảo tàng sẽ mở ra."
"Tại sao lại nói như vậy?"
Long Thần nghi hoặc nói. Hắn chiếm được một cái chìa khóa năm màu theo hắn đoán chìa khóa năm màu hẳn là có quan hệ tới Ngũ Đế bảo tàng nhưng mà không biết quan hệ cụ thể.
Bạch Lan và Lôi Cực liếc nhau một cái rồi mới lên tiếng:
"Muốn mở ra Ngũ Đế tất nhiên phải gom đủ năm cái chìa khóa Ngũ Đế, qua nhiều tin như vậy chìa khóa Ngũ Đế đã từ từ xuất hiện bốn cái, chỉ còn lại một cái chìa khóa Huyền Đế, bốn cái chìa khóa Ngũ Đế thuộc về Phong Thần nhất mạch, Lôi Ma nhất mạch, Ngũ Hành minh mỗi phương thế lực đều nắm một cái mà một cái khác thì lại nằm trong tay một vị cường giả Thiên Vũ cảnh xưng là Trường tu khách. Lôi Ma nhất mạch chúng ta năm tử chính là cái chìa khóa của Thanh Đế."
Chìa khóa Ngũ Đế đã xuất hiện bốn cái rồi, còn có một cái chưa xuất hiện?
Long Thần ngẩn ngơ, hắn nghĩ, vậy thì cái chìa khóa Huyền Đế kia có phải hay không chính là chìa khóa nằm ở trong tay của mình?
Nếu như nói gom đủ năm cái chìa khóa là có thể mở ra bảo tàng Ngũ Đế?
"Bốn cái chìa khóa kia trải qua nhiều lần tranh đoạt mỗi một chìa khóa có thể mang theo hai người đi vào Ngũ Đế bí cảnh trong Ngũ Đế bảo tàng. Tổng cộng có năm cái chìa khóa cho nên đi vào trong Ngũ Đế bí cảnh chỉ có mười người. Thanh Đế chìa khóa ở trong tay ta, có thể để ta và Lôi lão đệ cùng nhau đi vào."
Nói xong Bạch Lan từ trong nạp giới trên tay, lấy ra một chiếc chìa khóa lóng lánh quang mang màu xanh, đây nói là chìa khóa, chẳng bằng nói là một thanh kiếm. Bởi vì chiếc chìa khóa này chỉ dài hơn nửa thước, thoạt nhìn giống như là một thanh đoàn kiếm vậy. Toàn thân nó lóe ra quang mang màu xanh, tại bên trong chiếc chìa khóa này Long Thần cảm giác được một cô sinh cơ bừng bừng, một cô sinh mệnh lực nồng nặc đập vào mặt hắn. Tại trên chiếc chìa khóa này Long Thần thấy được một vài đồ án viên cô hiện lên. Nơi đó hắn là một bãi chiến trường, trong đó hò hét gào thét ngất trời, vô số cuộc chiến và tàn sát, thi thể trăm vạn, máu chảy thành sông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.