Nhận được thanh âm ca ngợi, trong tâm Tư Đồ Vũ vô cùng thoải mái. Hắn đã thành công mà Long Thần còn chưa đi ra ngoài, đối với Bạch Lan vô cùng tin tưởng Long Thần mà nói, đây quả thực quá bẽ bàng.
Sắc mặt Bạch Lan cũng hiện lên chút kinh ngạc, hắn cẩn thận nhìn Tố Nghiên một cái, quả nhiên Tố Nghiên già yếu, đã có khả năng khôi phục, mặc dù vô cùng chậm chạp, nhưng mà e rằng phải mất chừng nửa ngày thời gian, nàng mới chân chính khôi phục.
Bạch Lan không thừa nhận không được, mình quả thật có chút xem thường Tư Đồ Vũ.
"Phụ thân, ta khó chịu..." Đúng vào lúc này, Tố Nghiên những sắc mặt tái nhợt đi, mọi người vội vàng cả kinh, nhìn kỹ lại, liền phát hiện Tố Nghiên đã bắt đầu giảm già yếu, thế nhưng lúc này đây một lần nữa bắt đầu già yếu trở lại, Phản Xuân Đan, chỉ có thể ngăn cản Tố Nghiên một lát thời gian mà thôi. Thấy bộ dáng kia của Tố Nghiên, Tư Đồ Vũ tựa như bị sét đánh trúng. Những người khác cũng đều ngây dại.
Tố Tuyết thì lại khó có thể tin được, thấy muội muội mình thống khổ, trái tim nàng như muốn tan nát.
"Long Thần, Long Thần!" Tố Tuyết lúc này mới đem hy vọng ký thác lên trên người Long Thần.
Tư Đồ Vũ thất bại, để tâm tình vui vẻ của mọi người chị trong nháy mắt rơi xuống vực thẳm, trong đó người không tin nhất... chính là bản thân Tư Đồ Vũ hắn ngơ ngác nhìn Tố Nghiên càng lúc càng già yếu, trên mặt tràn đầy thần sắc không thể tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1781197/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.