Chương trước
Chương sau
"Nghiên nhi, ngươi đi về trước đi, ta có lời muốn nói với hắn. Sau khi an bài tốt cho Long Thần, Tố Tuyết mới xoay qua muội muội mình nói.
"Không được..." Tố Nghiên lo lắng Long Thần bị khi phụ si nhục, cho nên vội vàng nói.
“Nghe lời." Tố Tuyết lên giọng, nàng quả thực bị vị tiểu muội muội này chọc tức, bộ ngực cao cao phập phồng.
"Nghiên nhi, trở về đi thôi." Long Thần trực tiếp nói, hắn cũng muốn biết Tố Tuyết đây rốt cuộc làm ra thứ gì.
Tố Nghiên vẫn là rất nghe lời Long Thần, Long Thần sau khi nói xong, nàng mới ngoan ngoan gật đầu rời đi, mỗi bước đi đều chậm chạp, có thể thấy được nàng lưu luyến không muốn rời đi cỡ nào. Đợi cho Tố Nghiên đi rồi, ánh mắt Tố Tuyết liền lạnh xuống, nàng đánh giá Long Thần một hồi, nói: "Ta không biết ngươi rốt cuộc làm cái gì khiến cho cha ta tin tưởng người, nhưng ta cảnh cáo ngươi, ngươi nếu có ý bất chính gì đó, nếu không phải có thể cứu muội muội của ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Nàng ta đối với mình không khách khí, Long Thần dĩ nhiên cũng sẽ không khách khí với nàng, cho nên ánh mắt hắn ngưng tụ lại, nói: "Nói thật, ta có hay không nguyện ý cứu muội muội của người, một chút cũng không liên quan gì tới ngươi, ta có phương pháp làm việc của ta. Ngươi nếu như không thích hiện tại có thể biến, không cần uy hiếp ta cái gì cả, đừng tưởng rằng ai cũng sợ ngươi, không đâu cưng!" Long Thần nói lời không khách khí đó để cho Tố Tuyết tức giận đến đỏ bừng mặt. Bộ ngực cao vút của nàng phập phồng ở trước mắt Long Thần, muốn động thủ, nhưng nghĩ tới Bạch Lan, lúc này mới nhịn khẩu khí, lạnh lùng nói: "Ngươi đừng cao hứng quá sớm, ngươi cho rằng ta không biết mục đích của người sao, đơn giản là muốn mê hoặc muội muội của ta thôi, leo lên phụ thân ta, do đó một bước lên trời mà thôi. Loại người như người ta đã nhìn thấy nhiều rồi, thế nhưng rất nhanh thôi ta sẽ phá đi nhộng đẹp của ngươi, đừng cho rằng Ma tộc ta không có Luyện đan sư, Luyện đan sư của Ma tộc ta, so với người mạnh gấp trăm lần, ngươi cứ chờ xem, chờ ta kêu hắn tới đây, người là tên giả mạo Luyện đan sư, tự nhiên sẽ lộ ra chân tướng thôi, ngươi chờ đó."
"Không tiễn." Long Thần lười phản ứng với nàng, trực tiếp chỉ ra cửa.
"Hừ!" Tố Tuyết hừ một tiếng, lắc lắc cái eo xinh đẹp rời đi, một đám hương thơm xông vào mũi cũng dần dần tản đi.
"Tự cho là đúng." Long Thần không thèm liếc mắt nhìn nàng một cái nào, đợi Tố Tuyết đi rồi, Tố Nghiên mới cẩn thận đi qua, trên mặt tràn đầy thần sắc xin lỗi nhìn Long Thần, nói: "Đại ca ca, thật... thật sự xin lỗi, tỷ tỷ của ta đối với người xa lạ đều rất chán ghét, nhưng bình thường nàng không phải như thế đâu..."
"Nghiên nhi đừng lo, ta không có trách ngươi đâu, được rồi, ta đây sau này không phải ở đây sao, cách mỗi mười ngày, ta trị liệu cho ngươi một lần, trong khoảng thời gian này, ta muốn bế quan tu luyện, không có sự đồng ý của ta, ngươi không nên quấy rầy ta, biết không."
Mục đích Long Thần đến Thanh Mộc Thiên Thành là tu luyện, thiên địa linh khí ở Thanh Mộc Thiên Thành nồng nặc tới cực điểm, so với thiên địa linh khí lúc trước còn muốn nồng nặc hơn, tu luyện ở chỗ này, kỳ thật là một địa phương tuyệt hảo.
"Không thể quấy nhiễu à." Tố Nghiên cho cái miệng nhỏ nhắn, nàng vốn nghĩ muốn tìm Long Thần chơi đùa, không nghĩ tới Long Thần muốn đi tu luyện, thế nhưng nàng cũng không dám quấy rầy Long Thần, cho nên liền gật đầu nói: "Tốt, Nghiên nhi biết rồi, lúc có việc ta lại đến tìm ngươi, à nếu tỷ tỷ ta tìm người làm phiền, ta sẽ ngăn cản nàng!"
"Thật à." Long Thần hiển lộ nụ cười.
Dừng lại ở nơi này trong chốc lát, Tố Nghiên mới rời đi, Long Thần khép cửa phòng lại, sau đó khoanh chân ngồi xuống.
Tiểu hắc miêu lông xù từ trong Thái Hư cảnh đi ra, nhảy lên trên cái bàn bằng gỗ, cười hắc hắc nhìn Long Thần, nói: "Tiểu tử ngươi diễm phúc cũng không cạn a, không bao lâu nữa, liền có nữ oa oa triền miên cùng ngươi, ta xem người hay là lưu lại đây đi, sao phải đi tìm Linh Hi gì đó. Người nhìn đi, đại tiểu công chúa, một người thì đối với người nói gì nghe nấy, một người khác thì đánh là tình mắng là yêu, thu đại tiểu mỹ nữ này lên giường thôi, hưởng thụ cuộc sống sung sướng tuyệt mỹ nhất trần đời này, không biết có bao nhiêu người hâm mộ!"
Long Thần lạnh lùng nhìn nó một cái, nói: "Ngươi đi ra là để nói nhảm sao!"
Tiểu Miêu tiếp tục cười nói: "Ta nói đều là sự thật đế vực hung hiểm vượt qua sức tưởng tượng của ngươi, ngươi là một tiểu nhân vật lại làm hay tới trước mặt Kiếm Hồn đế vực khổng lồ kia, quả thực chính là trò hề chí cụ nói không chừng tùy tùy tiện tiện bị giết chết không có chỗ chôn nữa đó, thuần túy là khi thực, vẫn là nên lưu lại Thanh Mộc Thiên Thành mới tốt. Hai nữ nhân ôn nhu, mộng tính tình và dáng vóc bốc lửa, người khác thì tính tình và vóc dáng nhu mì, hơn nữa thân phận cũng không thấp, người cần gì vì một cái mơ ước mông lung hư vô mà đem nhân suy tuyệt mỹ của mình đi phá hủy!
Long Thần cắn đôi môi, hắn ngẩng đầu dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn con mèo, nói: "Ngươi muốn biết tại sao không, ta nói cho ngươi biết, bởi vì ta là Long Thần!"
Đối với Long Thần mà nói đây chỉ là chuyện đơn giản, hắn vì cái gì không hưởng thụ nhân sinh tuyệt hảo của mình, ngược lại bước lên con đường vĩnh viễn không có lối trở về, vứt bỏ sinh tử, dũng cảm tiến tới, vô số bồi hồi tại lằn ranh giới sinh tử, đây cũng không phải là lý do, lý do duy nhất chính là, hắn là Long Thần.
Thấy ánh mắt đầy kiên định Long Thần, Tiểu Miêu lúng túng cười cười, nói: "Bổn thần cũng chỉ nói đùa một chút thôi, ngươi kích động cái rắm gì chứ, Long Thần ngươi là một tên hèn hẹ, bổn thần còn không biết hay sao, ha ha. Chúng ta đổi đề tài thôi nói thế như ngày hôm nay đây, gốc gác của ngươi, vũ thần bí, Thất Diệu tinh quân truyền thừa, đều bị người ta nhìn thấu cả rồi!"
"Cái gì". Long Thần trừng mắt, khó có thể tin nổi.
"Không nên xem thường những cường giả khác, ta dám khẳng định, gã tên Bạch Lan kia, đoán chừng đã biết người nhận được Thất Diệu tinh quân truyền thừa, thậm chí còn cảm nhận được khí tức Ngũ Đế ở trên người người, hắn che giấu thật là tốt, ngay cả ngươi cũng không có phát hiện, hắn đã nhìn thấu gốc gác của người rồi!
"Vậy, làm sao bây giờ." Thấy thần sắc của con mèo này vẫn thản nhiên, Long Thần biết nó có biện pháp.
Tiểu Miêu lười biếng nói: "Đừng lo, hắn không có động thủ người ở chỗ này, đó là bởi vì Bạch Lan là người thông minh, hắn biết thứ gì mình nên động thủ, thứ gì không nên động thủ!".
"Có ý gì." Long Thần vẫn không hiểu.
"Dù sao người tin ta là được rồi, người đến nơi này là muốn giao hảo với Bạch Lan, ta xem Bạch Lan đây sao khi nhìn thấu lá bài tẩy của ngươi, đoán chừng liền mượn hơi người, từ hắn tuyệt đối tin tưởng ngươi, để cho ngươi trị liệu cho nữ nhi bảo bối của hắn. Đồng thời để đại nữ nhi ở bên cạnh người cũng có thể thấy được, hắn đây là đang bồi dưỡng tình cảm giữa người và nữ nhi của hắn!"
Long Thần bừng tỉnh đại ngộ: "Quả nhiên là lão cáo già, ta thế nhưng một chút cũng không hiểu, nếu không có người nhắc nhở, ta đến bây giờ vẫn không biết tí tẹo nào cả!"
Long Thần vẫn cảm thấy mình vẫn còn quá sơ suất, nói thí dụ như lần này đây, nếu không phải đối phương muốn mượn hơi mình, đoán chừng mình đã không còn mạng nữa rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.