Long Thần thực lực, tối đa chỉ có thể đối phó với một Địa Vũ cảnh lục trọng, nếu như hai gã Địa Vũ cảnh lục vậy công hắn, hắn cũng không biết có thể thu phục được hay không. Cứ như vậy mà mói muốn có được vũ thần bi kia, hình như là rất khó khăn. Long Thần lắc đầu, thực lực vẫn còn quá yếu. Khát vọng trở nên mạnh mẽ, trong lòng hắn hừng hực thiêu đốt lên. Mặc dù rất nhanh đạt tới Địa Vũ cảnh tứ trọng, hắn vẫn không đủ thỏa mãn, mà vũ thần bi kia chính là một cơ hội hắn quật khởi. “Người Phong tộc, hẳn là thủ hộ ở phụ cần vũ thần bi kia, đoán chừng tên giết chết Thiệu Vũ cũng ở nơi đó, ta có Phệ Linh Yêu Đồng, trước hảo hảo quan sát một hồi cho tốt, đem tình huống ở trong Cương Thiết thành này hoàn toàn nắm rõ, cuối cùng ta mới động thủ, nếu không mà nói rất chi là phiền toán a…!” ***** Cách bên ngoài Cương Thiết thành chừng hơn một trăm dặm, có một tòa Cương Thiết thành quy mô càng thêm nguy nga, tòa thành này tựa hồ thuộc loại khổng lồ nhất trong Lưu Kim vực, phạm vi cương vực so với tòa thành Long Thần đang ở ít nhất phải lớn hơn gấp mười lần, diện tích này tương đương với Vũ Đế thành, mà trong Vũ Đế thành chứa chấp chừng mấy chục vạn nhân khẩu. Tại bên trong tòa Cương Thiết thành này, cũng không thiếu kiến trúc màu vàng xinh đẹp, nhất là kiến trúc ở trung tâm tòa thành, hoàn toàn đều là màu vàng, một tòa cung điện màu vàng, lẳng lặng đứng ở trung ương tòa Cương Thiết thành này, uy nghiêm mà khí phách, nói rõ nơi này là nơi trọng yếu nhất Lưu kim vực. Tên của tòa thành này, gọi là Lưu Kim đại thành! Đám người tộc trưởng Phong tộc, suất lĩnh toàn bộ tộc nhân Phong tộc, đều đóng ở trong tòa thành này, đồng thời hướng về bốn phía khuếch tán, đem đội ngũ Phong tộc hoàn toàn thẩm thấu trong phạm vi lớn tại Lưu Kim vực, chiếm cứ Lưu Kim vực. Lần này hành động, Phong Thần nhị tộc trực tiếp chia làm hai mạch, trong đó Thần tộc đi chiếm cứ Huyền Hỏa vực trong năm vực, mà Phong tộc thì chiếm cứ, đay cũng nói lên rằng Phong tộc tại Lưu Kim vực có đối thủ lớn nhất đó chính là Kim tộc Ngũ Hành minh. Hai bên được coi như là oan gia, bình thường đều không thiếu ân oán. Tại rất nhiều phương diện, nhị tộc cũng có không ít xung đột. Trong Lưu Kim đại thành rộng lớn, nơi này cũng có không ít người khoảng chừng hơn ngàn võ giả nơi này có tộc trưởng Phông tộc trấn giữ, cũng coi như là chỗ an toàn nhất tại Lưu Kim vực, ngay cả Phệ Kim khí, cũng sẽ không cuống sang bên này, dĩ nhiên, mỗi một người không cũng thể vĩnh viễn lưu lại tại trong tòa thành này, bằng không còn đi tơi Thái cổ bãi tha ma làm cái? Tới Thái cổ bãi tha ma, đơn giản là giết người đoạt bảo! Người hung ác chân chính, đến Thái cổ bãi tha ma lần đầu tiên, cũng sẽ trực tiếp dấn thân vào trong cuộc chém giết, tại trong quá trình chiếm giết nhận được bảo vật, tăng lên lực của mình! Một đám người đã chết, một nhóm người còn sống, mà người còn sống, đều không ngoại lệ sẽ trở thành tinh nhuệ chân chính! Gần ngàn người, phân bố ở trong Lưu Kim đại thành, trong đó nhân mã trọng yếu nhất chính là Phong Tuyền, dĩ nhiên tại trong hoàng điện ở trung tâm Lưu Kim đại thành, lúc này trên đại điện ở chính giữa hoàng điện, đang có hai người đang trò chuyện với nhau. Hai người này, một người trong đó ngồi ở trên ghế màu vàng, ghế ngồi này vô cùng khí phách, mặc dù có chút cũ kỹ, nhưng vẫn có thể thấy được năm đó rốt cuộc hoa lệ và bệ nghễ đến cỡ nào, mà người ngồi ở trên đó, tiên phong đạo cốt, bạch y tóc trắng, ánh mắt thâm thúy lãnh lệ, đó chính là tộc trưởng Phong tộc mà Long Thần đã nhìn thấy ở trên tinh bàn! Thực lực của hắn, so với tộc trưởng Ngũ Hành minh cũng không kém là bao nhiêu. Một người khác thì là một thiếu nữ dáng vẻ mền mại thướt tha, thiếu nữ này vận y phục màu xanh nhạt, trên mặt cũng giống như Phong Tuyền vậy, che một cái khăn màu trắng, thế nhưng từ nơi thái linh lung còn có hình dáng mặt mũi, vừa nhìn cũng biết là mỹ nữ hiếm thấy, hơn nữa trên người thiếu nữ này mát ra khí tức thanh xuân, vừa nhìn cũng biết niên kỷ không lớn, không phải giống như loại lão bà Phong Tuyền có thể so sánh, hơn nữa khí thế phát ra trên người, so với Phong Tuyền còn muốn cười đại hơn nhiều lắm. Thiếu nữ này, bị đưa tới Thái cổ bãi tha ma, địa vị hiển nhiên cũng giống Thần tộc thiếu chủ vậy không kém cạnh bao nhiêu, thiếu nữ này chắc là thiên chi kiều nữ trong Phong tộc. Y phục màu xanh nhạt nhẹ nhàng nhấp nhô, nữ tử dùng thanh âm như hoàng oanh, tại trước mặt tộc trưởng Phong tộc nhàn nhạt nói. Tộc trưởng Phong tộc mỉm cười nhìn thiếu nữ này, trên mặt đầy thần sắc hài lòng. Thời gian dần dần qua đi, ngay lúc này, có một trung niên nhân đi vào trong đại điện, thần sắc hắn tràn đầy cấp bách, tràn đầy vui mừng, bất quá vẫn mạnh mẽ nhịn quỳ rạp xuống đất, kích động hướng hai người Phong tộc, nói: "Thấy qua tộc trưởng, còn có Lâm công chúa, tại phương hướng Hắc Kim thành, truyền đến một cái thiên đại tin tức tốt!" "Tin tức gì?" Tộc trưởng Phong tộc liền vội vàng hỏi. "Hắc Kim thành xuất hiện vũ thần bi! Theo báo cáo, trong vũ thần bi cất giấu lĩnh ngộ có thể làm cho người cảm ngộ đến Địa Vũ cảnh cửu trọng! Người trung niên kích động nói. Tộc trưởng Phong tộc lập tức đứng bật dậy, trên mặt toát ra thần sắc mừng rõ, nói: “Nói thế? Thật sự có vũ thần bi, hơn nữa xuất hiện ở trong tòa thành chúng ta chiếm lĩnh?” Người trung niên vội vàng nói: “Tin tức là từ phương hướng Hắc Kim thành truyền tới, hoàn toàn chính xác!” Tộc trưởng Phong tộc cười to ba tiếng, nói: “Tốt, tốt, rất tốt! Thật là trời giúp Phong tộc ta, có được vũ thần bi kia, thực lực Phong tộc chúng ta tất nhiên sẽ gia tăng trên phạm vi lớn!” Cười một hồi lâu, chân mày hắn nhíu lại, nói: "Chi lâm, vũ thần nia kia thể tích không nhỏ, túi càn khôn, căn bản không chứa nổi vật thể khổng lồ như vũ thần ni đó, ta cho ngươi một cái ‘nạp giới’, ngươi đi tới hắc Kim thành, đem vũ thần bi kia thu lấy, nếu như đám người Kim tộc nhận được tin tức, nhất định sẽ tranh đoạt cùng với chúng ta, ta tại Lưu Kim thành còn có chút chuyện không thoát ra được, nhiệm vụ này liền giao cho ngươi!” Thiếu nữ xinh đẹp kia vội vàng gật đầu, nói: “Yên tâm đi ông nội, chuyện này ta đảm bảo thành công viên mãn, hai ngày sau, ta đem vũ thần bi kia giao trên tay người.” “Đúng là cháu gái ngoan của lão phu, từ khi còn nhỏ đã so với huynh đệ tỷ muội của nàng còn có tiền đồ hơn!” Phong Chi Lâm cười nhạt, đối với trưởng bối khích lệ, nàng sớm mãi thành thói quen rồi. Trong đồng lứa cùng tuổi tại Phong tộc, chỉ có Phong Lâm Chi nàng mới có được mười bảy Thiên Phong mạch, điều này đại biểu cho tiềm lực của nàng ít nhất cũng đạt tới Địa Vũ cảnh cửu trọng, phải biết rằng, cho dù là tộc trưởng phong tộc ở trước mặt nàng đây, tổng cộng số lượng Thiên phong mạch, cũng chỉ mới mười sáu mà thôi! Tại Phong tộc, nàng chính là công chúa không gì sánh nổi. Cho nên, nàng mới được gia gia của nàng dẫn vào trong Thái cổ bãi tha ma, hơn nữ vẫn luôn mang theo bên mình, có vật tốt gì đó, Phong Kình đều đưa cho Phong Chi Lâm trước nhất, đợi sau khi lấy về cái vũ thần bi kia, trên căn bản vẫn là cho Phong Chi Lâm sử dụng trước! Năm nay mới mười tám tuổi, mà đã là Địa Vũ cảnh bát trọng, thậm chí muốn đột phá tới Địa Vũ cảnh cửu trọng, thiên tài như vậy, tại Thiên Phong thánh triều là nhi thường hiếm thấy. Vũ thần bi kia, rất có thể làm cho Phong Chi Lâm đạt tới Địa Vũ cảnh cửu trọng, đối với Phong Chi Lâm mà nói, quả thực chính là chí bảo trong chí bảo. Thế nhưng, Phong Chi Lâm cũng không phải rất là kích động, nàng từ trước đên giờ đều là người được vận mệnh chiếu cố. Đối với mấy cái vân khí này, nàng đã sớm tập mãi thành thói quen. “Phong Dương, hiện tại ở tại Hắc Kim thành, không có tình huống đặc thù gì đó chứ, tin tức vũ thần bia, có thể hay không tiết lộ ra ngoài, để cho người Kim tộc biết được?” Phong Kình quan tâm đến an nguy của tôn nữ bảo bối của mình, liền hỏi một câu. Người trung niên quỳ trên mặt đát vội vàng nói: “Không có, tuyệt đối không để lộ ra ngoài, nhưng võ giả bình thường đang còn ở trong Hắc Kim thành, một tên cũng không đi ra ngoài. Nếu như không phải sợ rước lấy nhiều phiền toái không đáng, ta sớm đã giết chết bọn hắn rồi. Thế nhưng đem bọn họ nhốt lại, đợi Lâm công chúa lấy được vũ thần bi, khi đó ta mới không hạn chế hành động của bọn họ. “Ừ, ngươi làm được lắm, vũ thần bi kia, sau này ngươi cũng có phần!” Phong Kình nhàn nhạt nói. “Đa tạ tộc trưởng, Phong Dương nhất định hảo hảo cố gắng, tranh thủ đột phá đến Địa Vũ cảnh bát trọng, vì Phong tộc tận sức lực lượng lớn hơn nữa!” Phong Dương kích động nói. Vũ thần bi, đến tay Phong Chi Lâm, chỉ cần Phong Chi Lâm dùng xong rồi, những người khác vẫn có thể phân một chén canh. “Ừ, đã như vậy, Chi Lâm, ngươi liền lên đường đi thôi.” Phong Kình dùng ánh mắt hoài ái nhìn tôn nữ của mình, sau đó lấy ra một chiếc nhẫn màu đen, trên chiếc nhẫn nho nhỏ đó, lại có không ít hoa văn phù văn tinh tế, cảm giác như là túi càn khôn vậy, nhưng không gian bên trong, so với túi càn khôn còn lớn hơn nhiều lắm, đây chính là nạp giới từ miệng Phong Kình. “Nạp giới này hảo hảo bảo quản, coi như là Phong tộc chúng ta, số lượng nạp giới cũng không hơn năm cái, hôm nay giao cho ngươi nạp giới này.” Phong Kình cười ha hả nói. “Chi Lâm đa tạ gia gia…” Phong Chi Lâm cười nhạt một tiếng, khẽ quỳ gối, hướng tộc trưởng Phong tộc hành lễ. “Đúng rồi, tộc trưởng, có một chuyện nhỏ…” Lúc này, Phong Dương nói. “Cái chuyện nhỏ gì?” Phong Kình hỏi. “Sáng hôm nay, có hai người chúng ta hướng Hắc Kim thành mà tới, vừa vặn gặp được hai võ giả trở về Hắc Kim thành, tại thời điểm đi ngang qua bọn họ, võ giả tộc ta phát hiện một người trong bọn họ, thế nhưng đã từng giết qua người Phong tộc chúng ta, trên người có lạc ấn Phong tộc ta!” “Sau đó thì sao?” Nghe được tộc nhân mình bị giết, Phong Kình trong thanh âm có chút không vui. “Sau đó, võ giả tộc ta hướng bọn chúng động thủ, giết một người trong đó, lại để cho một người khác chạy trốn, mà người chạy trốn kia lại còn giết chết một võ giả tộc ta, võ giả kia còn cách Hắc Kim thành một đoạn đường dài, nói vậy còn không biết vũ thần bi phủ xuống!” Phong Dương nói. “Không biết là tốt rồi, mấy ngày qua chúng ta không có tổn thất người, người này nói không chừng trước đó đã giết chết người tộc ta, rồi mới đến Thái cổ bãi tha ma.” Phong Kình không có để ý chuyện này. “Vậy người chạy trốn kia thực lực như thế nào, bọn họ sao không có động thủ? Trơ mắt nhìn địch nhân rời đi sao?” Đúng lúc này, Phong Chi Lâm bên cạnh thanh âm có chủ rét run hỏi. Có thể thấy được, tính tình của nàng so với gia gia của nàng còn muốn nóng nảy hơn. Phong Dương biết tính tình của vị đại tiểu thư này, không dám xung đột vội vàng nói: “Đây chính là chỗ kỳ quái, người nọ cũng chỉ có thực lực Địa Vũ cảnh tứ trọng, nhưng mà lại thi triển ra một loại chiến kỹ hẳn là Hoàng cấp chiến kỹ, trực tiếp giết chết một võ giả Địa Vũ cảnh lục trọng tộc ta, hơn nữa hắn còn thi triển ra một độn pháp, hóa thành một đạo huyết quang, trong nháy mắt liền biến mất…” “Địa Vũ cảnh tứ trong, thi triển Hoàng cấp chiến kỹ, giết chết một võ giả Địa Vũ cảnh lục trọng? Phong Kình trên mặt toát ra vẻ kinh ngạc, hắn có chút ngạc nhiên nhìn Phong Dương, hỏi: “Ngươi đây là đang nói đùa với ta sao, chỉ là Địa Vũ cảnh tứ trọng thôi, nơi nào có được Hoàng cấp chiến kỹ?” “Ta cũng không biết là võ giả chạy trốn về nói vậy, Địa Vũ cảnh tứ trọng, muốn giết chết Địa Vũ cảnh lục trọng, không có Hoàng cấp chiến kỹ không được?” “Thì ra là hắn…” Ngay vào lúc này, Phong Chi Lâm bên cạnh trên miệng treo nụ cười nhàn nhạt. “Chi Lâm, ngươi nhận thức người này?” Phong Kình hỏi. “Ông nội còn nhớ đến chuyện Thần tộc thiếu chủ Vũ Quang Vũ hay không? Ngay khi hắn vừa mới tới Thái cổ bãi tha ma, đã tranh đoạt một con yêu lang kỳ quái, hắn xem yêu lang kia như là chí bảo vậy, mà yêu lang kia, chính là đoạt từ trong tay một thiếu niên thần bí tên là Long Thần, người gọi đó là Long Thần đó, từng thi triển một loại chiến kỹ Hoàng cấp trói buộc Vũ Quang Vũ, đồng thời thi triển một môn độn pháp chạy trốn tại trước mắt Vũ Quang Vũ, rất rõ ràng, đây là cùng một người.” Phong Chi Lâm tĩnh táo phân tích nói. “Còn có một người thần bí như vậy sao, Lâm Chi, ngươi lần này đi qua đó, phải hảo hảo chú ý đến người này, nếu như có thể đêm Hoàng cấp chiến kỹ của hắn đoạt về, vậy thì càng thêm tốt hơn.” Phong Kình cười nói. “Đó là tự nhiên, ông nội không cần quan tâm tới.” Phong Chi Lâm thản nhiên cười. Phong Kình chợt nhớ tới một việc, liền để cho Phong Dương rời đi trước, sau đó mới nói với Phong Chi Lâm: “Lần này Bạch Liên tới đây, vội vàng mang theo Vũ Quang Vũ đi Huyền Hỏa vực, ta đoán chừng bọn họ đi tìm truyền thừa Thanh Liên đế quân, nếu như Vũ Quang Vũ nhận được Thanh Liên đế quân truyền thừa, thực lực tiêu thăng, càng thêm ổn định vị trí thứ nhất trong thế hệ trẻ của hắn.” “Thanh Liên đế quân sao?” Phong Chi Lâm nhếch miệng, nhìn bên ngoài cửa sổ, nói: “Vị hôn phu của ta, nam nhân của ta, chỉ có thành tựu như vậy thôi sao, sao lại xứng với ta đây?” “Ngươi đừng có ghét bỏ chuyện hôn sự này không? Hôn sự này, là ta cùng với Bạch Liên cùng nhau định ra.” Phong Kình hỏi. Phong Chi Lâm thản nhiên cười, nói: “Ông nội, người cứ suy nghĩ nhiều quá, tại trong vạn quốc cương vực, ngoại trừ Vũ Quang Vũ ra, còn nam nhân càng thêm ưu tứ hay sao? Nếu quả thật phải gả mà nói thì hắn là tốt nhất.” “Ngươi nha đầu này, thật cao ngạo vô cùng.” Phong Kình bất đắc dĩ cười, nói: “Thời gian không còn sớm nữa, vũ thần bi sắm nắm lấy đi một chút, ngươi sẽ đi bây giờ hay sao, ta để Tuyết di đi theo cùng ngươi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]