Lúc này, Thiệu Vũ cảm khái nói: “Người vì tiền của, chim vì thức ăn a, nhớ ngày đó ta cũng không biết tại sao nữa, đầu nóng lên, đoạt được một cái Cổ Phần lệnh, không giải thích được đến nơi này, sau khi tới đây, chứng kiến cảnh chém giết, ta bây giờ mới hối hận, thế nhưng hối hận đã không có chỗ dùng, ta đây đến mạng cũng không còn bất kỳ tiếc nuối nào, vậy thì phấn đấu một lần xem sao, nếu có thể nhận được ‘Thất Quân’ truyền thừa, ta cũng nguyên phấn đấu một lần xem sao, nếu có thể nhận được ‘Thất Quân’ truyền thừa, ta chết cũng nguyện ý a…”
Thiệu Vũ trong lúc này vô ý cảm khái, đã hấp dẫn Long Thần chú ý, Long Thần liền vội vàng hỏi: “Vũ huynh, ngươi vừa nói Thất Quân, lại là cái gì vậy?”
“Ngay cả điều này mà ngươi cũng không biết, tại sao Thái cổ bãi tha ma làm gì?”
Thiệu Vũ đối với Long Thần thật sự hết chỗ nói nổi, dừng một chút, hắn mới giải thích: “Tại Thái cổ bãi tha ma, có vô số bảo vật, đều là của cường giả thời kỳ trung cổ còn sót lại, có một số người chiếm được bảo vật này, trở về vạn quốc cương vực mới trỏ thành cường giả được người người tôn kính, trong chín đại tộc, ngoại trừ Ngũ Hành minh uy tín lâu năm, căn bản bởi vì bảo vật tại vạn quốc cương vực! Là bởi vì bọn họ chiếm được ‘Thất Quân’ truyền thừa!”
Trên mặt Thiệu Vũ toát ra thần sắc kích động, trong mắt tràn đầy hướng tới.
“Ngay cả Thần Ma nhị tộc, cũng bởi vì bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1781147/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.